Chương 963
Lúc đầu Túc Bảo còn muốn nói tiếp, không ngừng bà ngoại lại không hỏi thêm gì, bé hơi hé miệng.
Tô Nhất Trần đi đến ôm lấy bé: “Về phòng đánh răng rửa mặt sau đó ra ăn sáng.”
Túc Bảo gật đầu: “Vâng.”
Bà cụ Tô thao thao bất tuyệt: “Làm sai vẫn phải phạt, không ngờ tối qua con lại nghĩ đến chuyện lén trốn đi, sáng nay không được ăn bánh bao.”
Túc Bảo đáng thương nói: “Bà ngoại….”
Bà cụ Tô hơi dừng lại: “Nói không có là không có, gọi bà ngoại cũng vô dụng.”
Túc Bảo nhoài người lên vai Tô Nhất Trần: “Vậy có sữa đậu nành không ạ?”
Bà cụ Tô nghiêm mặt: “Không có.”
Túc Bảo: “Bánh gato nhỏ thì sao?”
Bà cụ Tô: “Cũng không có.”
Túc Bảo: “…”
Hu hu, sáng nay không còn gì cả!
Nhìn khuôn mặt đáng thương của đứa nhỏ, bà cụ Tô suýt chút nữa thì mềm lòng, may mà cuối cùng vẫn nhịn được.
Gần đây Túc Bảo thích ăn nhất là bánh bao sữa, là món bé không bỏ được nhất.
Nhưng… Nhưng không thể phá hỏng nguyên tắc được…
Bà cụ Tô ngẩng đầu nói: “Dì Ngô, hôm nay làm bánh bột mì cho Túc Bảo.”
Dì Ngô: “?”
Vừa rồi bà cụ nói gì bà cũng nghe được đó nha.
Bà cụ Tô nhấn mạnh: “Bánh bột mì không phải bánh bao.”
Dì Ngô: “…”
Được rồi, ngài nói không phải thì chính là không phải.
Trong phòng.
Tô Nhất Trần hỏi: “Túc Bảo, rốt cuộc có chuyện gì?”
Túc Bảo trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuc-bao-dang-gom/3436832/chuong-959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.