Chương 949
Còn bé thì lần nào cũng có anh trai hoặc cậu cả hoặc ba đi cùng.
Không thể tiếp tục như vậy được, bé cũng cần độc lập, phải vượt nóc băng tường như ba bé vậy!
Túc Bảo nghĩ được làm được, ra khỏi phòng ngủ, lặng yên không một tiếng động đi về phía bức tường mà lần trước ba bé đưa bé với anh trai về nhà.
Kết quả, khi Túc Bảo ngẩng đầu nhìn bức tường cao ngất, tủi thân nói: “Mình thấp quá!”
Dù có chồng hai Túc Bảo lên nhau thì cũng không cao bằng bức tường này đâu nha!
Túc Bảo dốc sức ném chiếc ba lô qua tường, nhưng ném không chuẩn nên chiếc ba lô đụng trúng tường rồi rớt xuống.
Túc Bảo thở dài.
Quả nhiên muốn vượt tường cũng phải cao lớn một chút, nấm lùn thế này thì chẳng làm được việc gì…
“Hay là quay về ăn hai bát cơm trước nhỉ…?” Túc Bảo trầm ngâm nhìn bức tường.
Bây giờ ăn cơm cũng không kịp cao lên, chắc phải bắc cái thang mới ổn.
Nghĩ tới đây, Túc Bảo vui vẻ quay người toan tìm cái thang.
Nhưng, bé lại nhìn thấy một người đứng sau lưng mình….
Túc Bảo sợ đến độ trái tim suýt chút nữa vọt ra khỏi cổ họng, ngón tay cũng run lẩy bẩy….
Hỏng bét, bị bà ngoại bắt tại trận rồi!
Bà cụ Tô trừng mắt nhìn Túc Bảo với vẻ không thể tin được.
“Ngoại đã nói mà, tối nay con vừa ăn xong đã nói rõ to về việc đi tắm với ngủ gì đó, hóa ra con muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuc-bao-dang-gom/3436820/chuong-947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.