Chương trước
Chương sau
Chương 908

Hân Hân lập tức giơ tay: “Con cũng muốn đi!”

Cô bé lúc lắc đầu nhỏ, trông hệt như bé trai, nhìn từ góc độ nào cũng thấy ngầu đét.

Bà cụ Tô, Tô Tử Du và Túc bảo đồng thanh: “Không được!”

Bà cụ Tô: Hân Hân đi theo phá phách thêm thì có, chẳng khác gì Husky!!!

Tô Tử Du và Túc Bảo vẫn nhớ anh cả dặn không được dẫn Hân Hân theo… Bé áy náy nhìn Hân Hân.

Suy nghĩ của Tô Tử Chiến giống bà cụ Tô y như đúc, cậu cảm thấy mình không quản được Hân Hân.

Hân Hân tức giận: “Vì sao không được, em gái có thể đi, anh trai có thể đi, chỉ mình con là không được đi?”

Bà cụ Tô chỉ nói một câu đã khiến cô bé tắt tiếng: “Con làm bài tập xong chưa?”

Hân Hân: “…”

Vì sao chứ!

Cô bé chỉ là một đứa trẻ đang học mầm non thôi mà, vì sao phải làm bài tập thế!

Hân Hân chán nản bĩu môi, nhưng đành bó tay chịu trói.

Ăn sáng xong, mọi người chuẩn bị rời đi thì Tô Tử Tích mới ung dung lên tiếng: “Con cũng đi.”

Cả nhà: “…”

Ông cụ Tô không ngẩng đầu, vừa đọc báo vừa nói: “Con không được, hôm nay bà nội con muốn quay chủ đề tiên nữ, con đứng bên cạnh rải hoa.”

Tô Tử Tích: “…”

Cuối cùng vẫn là Tô Tử Chiến dẫn Tô Tử Du và Túc Bảo ra cửa.

Nhà họ Tô rất tin tưởng Tô Tử Chiến, ấy thế mà yên tâm cho ba đứa trẻ ra ngoài.

Vốn dĩ cả ba định bắt xe qua đó nhưng nghĩ tới khu thương mại ở trung tâm quận Tây Lương thường xuyên tắt đường nên đành chọn tàu điện ngầm.

Đây là lần đầu tiên Túc Bảo đi tàu điện ngầm, dọc đường bé vô cùng hưng phấn, chốc thì chạy lên trước reo hò vui vẻ, chốc thì chạy về nắm tay hai anh trai.

Tô Tử Chiến im lặng, hình như dẫn em gái ra ngoài cũng không gay go lắm nhỉ?

Khu thương mại quận Tây Lương.

Đây là một khu thương mại cũ của thành phố, đường xá chật hẹp hơn, cũng không được cao như các khu mới.

Kiến trúc tiêu biểu là tòa cao ốc Tây Mậu, giữa một rừng nhà lầu hai mươi, ba mươi tầng, tòa nhà sở hữu tận bốn mươi bảy tầng như nó đúng là hạc giữa bầy gà.

Trong tòa cao ốc Tây Mậu có rất nhiều hộ kinh doanh, từ quán bar, nhà hàng, tiệm quần áo, trang sức, giày dép, cho đến các văn phòng, khu vực làm việc… do các công ty thuê.

Ngôi nhà dưới gốc cây mùa xuân nằm ở tầng ba mươi tám trong tòa cao ốc Tây Mậu, giữa mấy trăm mấy ngàn cửa hàng được trang trí bắt mắt, nó thật sự không quá nổi bật.

Tô Tử Du lần theo địa chỉ, tìm đến được đây. Nhìn cửa hàng khiêm tốn trước mặt, cậu thật sự không dám tin đây chính là xưởng búp bê đã làm ra con búp bê trị giá năm triệu.

Túc Bảo chỉ tay vào một tấm bảng hình vuông, lớn bằng ổ điện, lẩm nhẩm: “Xưởng búp bê Ngôi nhà dưới gốc cây mùa xuân.”

Tô Tử Chiến giật giật khóe miệng: “Mấy chữ?”

Túc Bảo: Hửm? Cái này bé biết!

Bé chăm chú đếm, sau đó hào hứng trả lời: “Bảy ạ!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.