Chương 897
Cố Thịnh Tuyết không nói nên lời, cô bé không ngờ Túc Bảo lại phiền toái như vậy, cười lạnh nói: “Nửa đêm cướp KPI đã đành, còn không chịu thừa nhận.”
Túc Bảo bối rối nói: “Em là người nhìn thấy dì Vương đầu tiên. Em nhìn thấy dì Vương vào khoảng chín giờ sáng ngày 14 tháng 7, em đoán trong nhà dì ấy có quỷ hồ đồ, chị thấy nó lúc mấy giờ?”
Lần này thì Cố Thịnh Tuyết sửng sốt không nói nên lời.
Quả thật Túc Bảo đã thấy quỷ hồ đồ trước cô bé rồi!!
Tức quá, càng tức hơn…
Cố Thịnh Tuyết muốn hộc máu, nhưng đuối lý nên chẳng còn gì để nói.
Hóa ra không phải do người ta cướp KPI giữa đêm, mà do cô bé không đủ cần mẫn.
Đúng hơn là do cô bé chùn tay, không dám bắt quỷ ngay đêm đó.
Nghĩ vậy, Cố Thịnh Tuyết càng thêm tức giận.
Khổ nỗi Túc Bảo vẫn không biết tâm trạng Cố Thịnh Tuyết lúc này, hỏi tiếp: “Thế chị trông thấy lúc mấy giờ?”
Cố Thịnh Tuyết nghiến răng nghiến lợi nói: “Lần này em thắng, nhưng lần sau em sẽ không may mắn như vậy đâu.”
Hơi khựng lại chút, Cố Thịnh Tuyết lúng túng nói: “Chị xin lỗi!”
Nửa đêm bắt quỷ chứ gì, cô bé không ngủ nữa!!
Túc Bảo không hề căng thẳng như Cố Thịnh Tuyết, gương mặt nhỏ của bé hiện vẻ thoải mái. Thấy Cố Thịnh Tuyết thừa nhận đã trông thấy quỷ hồ đồ trễ hơn, Túc Bảo an ủi: “Không sao đâu~”
Cố Thịnh Tuyết cảm thấy Túc Bảo đang cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuc-bao-dang-gom/3436769/chuong-896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.