Chương trước
Chương sau
Chương 891

Túc Bảo: “…”

Như vậy không tốt lắm đâu ha?

“Nếu cạo trọc đầu thì sẽ thành hòa thượng đó.” Bé nói, rồi lại vội vàng sửa miệng: “Thành ni cô đó.”

Hân Hân chẳng thèm quan tâm, chỉ cần không phải gội đầu cột tóc, thành ni cô thì thành ni cô thôi.

“Không có tóc mới thông minh, không tin thì xem Ikkyu trong phim hoạt hình kìa! Với cả đầu trọc lóc cũng rất xinh mà, sau này xin hãy gọi chị là Hân đầu trọc!”

Hân Hân không hề nhận ra bản thân đã một đi không trở lại trên con đường tự bêu xấu chính mình.

Túc Bảo sợ ngây người.

Tiểu Ngũ nghiêng ngả cơ thể nhỏ bé, đổ thêm dầu vào lửa: “La là la lá la… chúng tôi yêu í a bạn! Là lá la là la… thông minh í a lanh lợi! Khéo léo í a tinh ranh không ai sánh bằng ~”

Hân Hân lập tức quay sang hỏi: “Em có cắt không? Nếu không cắt thì đưa kéo cho chị mượn trước đi.”

Túc Bảo vội vàng gật đầu: “Cắt, nhưng em sẽ không cắt trụi lủi đâu.”

Túc Bảo cảm thấy trọc đầu chẳng đẹp chút nào, hơn nữa đỉnh đầu cứ lành lạnh sao ấy.

Bé cầm cây kéo nhỏ trong tay, bắt đầu cắt tóc mái trước.

Có điều, cây kéo nhỏ này là kéo thủ công, được thiết kế để ngừa các bé cắt trúng tay nên lưỡi kéo không quá bén.

Túc Bảo tốn rất nhiều sức mới cắt được nhúm tóc đầu tiên.

Hân Hân lắc đầu: “Không phải, không phải cắt như vậy đâu!”

Cô nhóc cầm lấy cây kéo, cho vào mái tóc trên đầu mình: “Em xem nè, phải làm như vầy…”

Hân Hân rất muốn thể hiện một phen trước mặt em gái, nhưng kéo thật sự quá cùn, cắt giấy cứng còn mượt, chứ cắt tóc mềm lại rất khó.

Cô nhóc cảm thấy rất mất mặt, bèn dùng sức thật mạnh, cuối cùng cũng cắt xuống được một dúm tóc.

“Em xem nè!”

Cô nhóc tự hào cầm nhúm tóc lên.

Giờ phút này, cả hai cục cưng đã sớm đắm chìm trong “trò chơi” cắt tóc, hoàn toàn quên mất mục đích ban đầu của mình là gì.

Hai cô bé càng cắt càng phấn khích, cứ em cắt một chút, chị cắt một chút.

Đợi tới khi bà cụ Tô đẩy cửa tiến vào, đầu óc lập tức choáng váng.

“Hai đứa làm gì vậy?!”

Túc Bảo sợ tới mức cả người run lên, cây kéo trong tay cũng rơi cạch xuống đất.

Bé vội giấu tay ra phía sau, liên tục lắc đầu: “Bà ngoại ơi, bọn con không có làm gì hết.”

Bà cụ Tô nhìn mái tóc thảm không nỡ nhìn của hai bé, khóe miệng giật giật.

Cứu mạng…

Bệnh tim của bà cụ sắp tái phát nặng hơn rồi.

Đang yên đang lành, hai cô nhóc lại cầm kéo cắt ra mái tốc chẳng khác nào chó gặm là sao?

Hân Hân còn khiến người ta hộc máu hơn, trực tiếp biến thành người Khiết Đan rồi.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.