Chương trước
Chương sau
Chương 883

Hàng ngày vào giờ này, Gia Gia đều mua đồ tới. Bà tỉnh dậy sẽ cùng con gái nấu đồ ăn sáng, nhưng hình như hôm nay có gì đó không ổn.

Ông cụ Vương bị sát khí xông kích xém không thở nổi, cuối cùng cũng lật được người tỉnh dậy, ho sặc sụa đến độ phổi cũng sắp ra khỏi lồng ngực!!

Nghe thấy tiếng ho, Vương Gia Gia vội đi lấy nước cho ba mình.

Vương Nghị Quang giả dối bưng nước vào, nói: “Để em!”

Ông cụ Vương ho mãi không dừng, bà cụ Vương đi vào phòng xem, chẳng mấy chốc đã đỡ chồng ra ngoài.

“Tiểu Tố cũng đến à? Sớm như vậy, có chuyện gì à?”

Tôn Tố nói toạc móng heo: “Ba mẹ, hôm nay con tới để nói rõ ràng, đừng trách con nói thẳng…”

Anh ấy hơi khựng lại rồi hỏi: “Con muốn hỏi, sau này căn nhà của ba mẹ có chia phần cho Gia Gia không?”

Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Bỗng nhiên đề cập tới chủ đề này khiến ai cũng không hiểu chuyện gì.

Ông cụ Vương khó chịu trong lòng, không nỡ chi tiền mua đất xây mộ cho ông đã đành, ông còn chưa chết mà đã dòm ngó căn nhà của ông rồi.

Ông cụ Vương do dự nói: “Căn nhà này do ba và mẹ mua, Gia Gia thì…. con gái gả chồng như bát nước đổ đi, ba nghĩ hai đứa cũng chẳng cần căn nhà này…”

Vương Gia Gia ngẩn người.

Tuy cô ấy chưa bao giờ nghĩ đến căn nhà này của ba mẹ, nhưng….

Ba mẹ cô cũng chưa bao giờ nghĩ đến cô.

Vương Gia Gia nhìn mẹ mình, bà cụ không kịp nghĩ ngợi nên lắp bắp nói: “Gia Gia, ba mẹ cũng đâu có nói không chia phần cho con, nhưng em trai con chẳng có tiền tiết kiệm gì… Con và Tiểu Tố đều rất giỏi kiếm tiền, nên…. nên nhường em con nhé? Mẹ biết làm vậy chắc chắn sẽ khiến con chịu thiệt thòi…. Nhưng em trai con chưa kết hôn, sau này còn không biết làm cách nào để nuôi con cái…”

Vương Gia Gia như chết lặng.

Tuy cô không quan tâm tài sản của ba mẹ, nhưng…. câu trả lời của bà cụ Vương thật khiến cô chạnh lòng….

Có điều, Vương Gia Gia không biết rằng, chạnh lòng như vậy chỉ mới là khởi đầu….

Tôn Tố nghe ba mẹ vợ nói xong thì liếc qua Vương Gia Gia, thấy cô ấy kích động đến mức đứng không vững đành vươn tay kéo cô ấy ngồi xuống.

Anh cười lạnh: “Biết con gái mình tủi thân nhưng vẫn không muốn bù đắp à?”

Vương Nghị Quang lập tức nổi giận.

Mới sáng sớm đã đến đây, hóa ra là muốn giành gia sản với anh ta?

Đi ra ngoài mấy trăm dặm hỏi thử xem, con gái gả ra ngoài như bát nước hắt đi, có ai quay về giành gia sản với con trai không, người anh rể này của anh ta đúng là xấu xa!

“Anh rể, ba tôi còn chưa chết đâu!” Anh ta tức giận gầm lên: “Tôi thắc mắc sao chị gái càng ngày càng tính toán chi li, hóa ra là do anh xúi!”

Tôn Tố cũng không chịu thiệt đốp lại: “Nếu ba vợ vẫn đang khỏe mạnh thì sao lại ép Gia Gia mua mộ?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.