Chương trước
Chương sau
Chương 850

Em trai của Vương tiểu thư chỉ hận không thể tìm được cái lỗ nẻ để chui xuống, so sánh như này thật mất mặt quá mà.

Người khác tới đây đều dứt khoát đặt mua đất, nào cò kè mặc cả như chị gái anh ta.

Mất mặt muốn chết.

Sau khi ra khỏi văn phòng của giám đốc kinh doanh, anh ta tức giận nói: “Đặt mua không được sao chị? Chị đã có 500 ngàn tệ rồi, 60 ngàn tệ kia có thể mượn từ người khác mà.”

Vương tiểu thư chế nhạo: “Sao nào, chỉ có một mình chị trả hết à? Muốn vay tiền thì em cũng có thể đi vay chứ!”

Em trai cô ấy bĩu môi phàn nàn: “Tiền lương hàng tháng của em chỉ có 4 ngàn tệ, em cũng hết cách…”

Vương tiểu thư nói: “Vậy mua mảnh đất rẻ hơn là được rồi.”

Em trai Vương tiểu thư lập tức quay đầu nhìn lại, dường như vẫn cảm nhận được sự khinh miệt của người khác đối với hai chị em họ.

Anh ta chỉ cảm thấy quá đỗi mất mặt, buồn bực chẳng nói chẳng rằng.

Đi ra ngoài được một lúc, anh ta đột nhiên nói: “Chị ơi, nếu chị mua mảnh 4 mộ thì chỉ cần tri 250 ngàn tệ, còn dư 250 ngàn. Chị có thể cho em mượn để mua xe được không? Em sắp lấy vợ rồi, không có xe thì sao mà đón dâu được…”

Vương tiểu thư cau mày nói: “Em có thể vay mượn để mua.”

Tên em trai lập tức nói: “Thế thì phải trả nợ!”

Vương tiểu thư: “…”

Tên em trai lại nói: “Ý em là vay mượn phải trả lãi vay cao, vô duyên vô cớ cho bọn ngân hàng kiếm hời à.”

Vương tiểu thư bực dọc xoa hai đầu chân mày: “Nói sau đi, với tình trạng sức khỏe hiện tại của ba, chưa biết chừng lại phải hóa trị, sẽ còn tốn kém nhiều đấy.”

Nói xong, Vương tiểu thư sải bước về phía trước như muốn trốn chạy.

Không được chị gái hứa cho vay tiền mua xe, tên em trai buồn bã đi theo sau.

Hai chị em đến nghĩa trang Thanh Sơn. Vương tiểu thư lặng lẽ bước đi trong nghĩa trang, nhìn ngắm xung quanh.

Nghĩa trang này quả thực rất hoành tráng, người đến đây không phú thì quý.

Vốn dĩ Vương tiểu thư không muốn mua đất ở đây. Có điều một ngày nọ, ba cô ấy mang về một tờ rơi, còn nói không muốn mua đất chỗ này, nhưng người bên đường nhét tờ rơi vào tay nên cầm về nhà thế thôi.

Vương tiểu thư thừa biết, nào có ai đi nhét tờ rơi quảng cáo đất nghĩa trang vào tay người khác!

Đây chính là ý của ba cô ấy.

Nhưng ba cô ấy bị ung thư, bao nhiêu năm nằm viện, phẫu thuật, hóa trị, dinh dưỡng, chăm sóc sau xuất viện, v.v. đều do cô ấy chi trả.

Hai phần ba thu nhập của cô ấy đều tiêu tốn cho ba mình. Cô ấy cũng trả tiền đặt cọc cho căn nhà mà tên em trai nói muốn mua để kết hôn.

Vì chuyện này mà Vương tiểu thư cãi nhau với chồng rất nhiều, cô ấy gần như sức cùng lực kiệt vì áp lực từ quá nhiều phía.

Nếu thật sự mua ở đây, có lẽ cô ấy và chồng sẽ ly hôn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.