Chương trước
Chương sau
Chương 459

Các bạn nhỏ xếp hàng đi ra ngoài. Túc Bảo phóng ánh mắt về phía sân khấu phía xa, lập tức trông thấy ba mình đang mặc một bộ quân phục rằn ri màu xanh lá cây, hai tay chắp sau lưng, đứng thẳng tắp, vẻ mặt lạnh lùng.

Đứng trên bục càng làm nổi bật chiều cao của Mộc Quy Phàm, lông mày anh sắc nét, đôi mắt sáng ngời, Túc Bảo chỉ cảm thấy ba cô bé là người ba đẹp trai nhất trên đời!

Phía sau Mộc Quy Phàm còn có hai người đàn ông cũng mặc đồng phục rằn ri quân đội màu xanh lục, nhưng Túc Bảo đang đeo ‘bộ lọc ba ruột’ chỉ cảm thấy hai chú kia không thể sánh với ba cô bé, họ đứng sau chỉ càng tôn lên vẻ uy phong lẫm liệt của ba bé.

“Nhìn kìa, ba tớ đó! Ba tớ đó!” Túc Bảo nóng lòng chia sẻ niềm vui: “Là người đứng ở phía trước và cao nhất ấy!”

Tâm Tâm wow một tiếng: “Túc Bảo, ba cậu cao quá nha!”

Các bạn nhỏ khác cũng tíu tít nói: “Cao như cột điện thoại.”

“Cao như đèn giao thông.”

“Cao hơn cả ba tớ.”

“Cao hơn cả Diêu Minh [1].”

: cầu thủ bóng rổ Trung Quốc đã nghỉ hưu, chơi cho CBA Shanghai Sharks 1997-2002 và NBA Houston Rockets 2002-2011.

Các bạn nhỏ miêu tả chiều cao của Mộc Quy Phàm bằng giọng nói hồn nhiên ngây thơ.

Mắt Mộc Quy Phàm vẫn nhìn thẳng nhưng khóe môi lại hơi cong lên.

Lúc lớp Dứa đi ngang qua, anh cụp mi, vừa liếc mắt đã định vị được tiểu Túc Bảo ngoan của anh.

Túc Bảo cũng đang ngẩng đầu, hồi hộp chào nhanh một tiếng: “Chào ba!”

Mộc Quy Phàm vẫn trưng ra bản mặt nghiêm túc, nhưng nhân lúc không ai để ý lại lặng lẽ duỗi một ngón tay, làm động tác ok.

Túc Bảo lập tức cười híp mắt, duỗi ngón tay mập ra, học theo ba cô bé làm động tác ok.

Trông thấy sự tương tác nhỏ của hai ba con họ, trái tim các thầy cô mềm nhũn.

Thầy Chu đang cầm micro trên bục, dịu giọng nói: “Các bạn nhỏ hãy đứng vào đúng vị trí của mình trong lớp.”

Sau vụ bị cắm sừng, thầy Chu tiều tụy đi nhiều, nhưng anh ấy vẫn rất nghiêm túc khi làm việc, trên môi luôn nở nụ cười nên khó có thể nhìn ra sự suy sụp của anh ấy.

Sau khi tất cả các lớp đã xếp thành hàng, thầy Chu mới nói: “Hôm nay chúng ta rất vinh dự mời được sĩ quan huấn luyện Mộc – ba của bạn Túc Bảo lớp Dứa đến hướng dẫn chúng ta diễn tập phòng chống hiểm nguy! Các bạn nhỏ hãy cùng nhau vỗ tay và chào mừng Sĩ quan Mộc nào!”

Các bạn nhỏ lập tức vỗ tay nhiệt liệt và hô to “Hoan nghênh, hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh!”

Thầy Chu cười nói tiếp: “Các bạn nhỏ cùng thầy Chu nói chào Sĩ quan Mộc nhé!”

Các bạn nhỏ đồng thanh: “Chào Sĩ quan Mộc!”

Túc Bảo hét to nhất.

Từ giọng nói non nớt của bao bạn nhỏ, Mộc Quy Phàm có thể nghe được Túc Bảo hét ‘Sĩ quan Mộc’.

Anh mỉm cười, nói: “Chào các bạn nhỏ!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.