Chương trước
Chương sau
Chương 283

Cấp dưới bó tay toàn tập, cấp trên của anh ta đúng là, vừa chính vừa tà, thủ đoạn tàn nhẫn.

Tổ chức bảo giám sát Mộc Quy Phàm, anh ta giám sát cái rắm ấy…

Đúng lúc này điện thoại vang lên.

Cấp dưới nói hai câu sau đó cúp điện thoại, nhìn kính chiếu hậu nói: “Ông chủ, bên trên bảo anh nhớ là hôm nay đi họp.”

Mộc Quy Phàm hừ mũi một tiếng nhẹ: “Không đi.”

Anh muốn đi tìm con gái.

“Cái này anh phải đi!” Cấp dưới nhấn mạnh: “Người kia thật sự muốn gặp anh.”

Nhân vật lớn nhất Trung Quốc đều tới, anh không đi là muốn leo lên trời à!

Mộc Quy Phàm: “…”

***

Lúc Tô Nhất Trần dẫn Túc Bảo tìm tới tiểu khu chỗ Tân Tử Manh ở, lúc này mới biết được cả nhà họ không ở đây.

“Chúng ta về trước à?” Tô Nhất Trần hỏi.

Kỷ Trường tựa ở bên cạnh nói: “Túc Bảo tính toán đi.”

Túc Bảo ghé vào khung cửa sổ xe, vừa nhìn ra phía ngoài vừa nói: “Cậu cả, chờ một chút để Túc Bảo bấm tay tính toán.”

Cục bột nhỏ nói xong thì nghiêm túc bấm ngón tay, vẻ mặt nghiêm nghị.

Tô Nhất Trần bào người dừng xe ven đường bên ngoài tiểu khu, mắt nhìn Túc Bảo mang theo ý cười: “Túc Bảo lợi hại như vậy sao, không cần xoay rùa đen hả?”

Vẻ mặt Túc Bảo tiếc nuối: “Ui da, không phải tại con quên mang ông nội rùa đen ra ngoài à!”

Tô Nhất Trần cười lắc đầu, cũng chỉ có thể ở trước mặt Túc Bảo, anh mới có vẻ mặt ôn hòa như vậy.

Trong nháy mắt, anh bật máy tính xách tay lên và bắt đầu họp trực tuyến, khuôn mặt anh lập tức trở nên lạnh lùng và nghiêm túc trở lại.

Túc Bảo không đợi lâu.

Ngay sau khi cuộc họp bất chợt của Tô Nhất Trần kết thúc, anh nhìn thấy một bóng người quen thuộc đang đi về từ cổng tiểu khu với vẻ mặt ủ rũ.

Quầng thâm dưới mắt đối phương đã đậm hơn lúc trước, lưng cũng gù xuống.

Kỷ Trường nói: “Ơ, trở về sớm vậy à.”

Túc Bảo thò đầu ra ngoài, vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé: “Dì Tân Tử Manh!”

Tân Tử Manh sững sờ, nhìn kỹ lại đúng là bé dễ thương hôm qua gặp ở công viên trò chơi.

“Là con sao!” Cô ấy vội vàng đi tới, cố nở một nụ cười: “Sao con lại tới đây?”

Túc Bảo nói: “Con có việc tìm dì ạ!”

Tân Tử Manh ‘ừm’ một tiếng, cô ấy cũng tính là quen thuộc với đứa bé này, nhưng không biết bé tới tìm cô ấy để làm gì.

Thấy Túc Bảo và Kỷ Trường nhìn chằm chằm vào mình, con quỷ nhu nhược một mực núp trên vai Tân Tử Manh cố gắng hết sức để giảm bớt cảm giác tồn tại, mặt mũi nó tràn đầy cảnh giác.

Gần đây, nó nghe từ những con quỷ nói rằng trong khu vực này có một đạo sĩ rất giỏi trong việc bắt quỷ.

Nó không thể nào xui xẻo như vậy chứ, không lẽ gặp thật à?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.