Chương 270
Khu vui chơi đông trẻ con như này mà bắt xếp hàng thì biết đến khi nào?
Dù sao ngày nào chẳng có nhiều người chen ngang, đâu chỉ riêng hai người họ, hồi nãy họ cũng chen ngang để chơi trò khác đấy thôi.
Thấy bà nội của mình phớt lờ nhóm Túc Bảo, cô nhóc kia nháy mắt khiêu khích, còn làm mặt quỷ với Túc Bảo: “Lêu lêu! Đến mà đánh chị nè!”
Túc Bảo mất hứng, học theo điệu bộ của Kỷ Trường, híp mắt ….
Nhưng cục bột nhỏ chưa kịp ra oai cho người khác nể sợ.
Tô Tử Chiến bỗng chặn trước người Túc Bảo, nói với nhóc kia: “Ra phía sau xếp hàng!”
Tô Tử Du cũng đứng trước Túc Bảo, lạnh mặt.
Bác gái vẫn vờ vịt xem điện thoại, không dòm ngó tới mấy đứa nhóc.
Cô nhóc kia càng thêm đắc ý, vặn vẹo mông: “Không đấy, không đấy!”
Hân Hân nhịn hết nổi.
Cô bé túm tóc nhóc kia rồi đẩy ra khỏi hàng.
“Cút qua một bên!” Hân Hân tức giận trợn mắt: “ Hổ không ra oai thì cậu tưởng hổ là Hello Kitty hả!”
Hân Hân chợt nhận ra, mấy đứa trẻ nói ‘không đấy không đấy’ vô cùng đáng ghét.
Cô nhóc kia ngã mạnh xuống đất, òa khóc.
Thấy cháu mình bị đánh, bác gái lập tức dừng chơi điện thoại.
Bà ta tức giận hét: “Hừ, chúng mày là con cái nhà ai, có biết lý lẽ không hả, còn dám đánh người cơ đấy!”
Hân Hân gân cổ lên cãi: “Ai bảo hai người không chịu xếp hàng!”
Bác gái vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuc-bao-dang-gom/3436143/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.