Chương 268
Nếu ba cô bé là người như vậy thì cô bé thà không có còn hơn.
Bé chỉ cần các cậu, ông bà ngoại và các anh chị là được rồi!
Tô Nhất Trần hơi ngẩn người: “Túc Bảo không muốn tìm ba nữa à con?”
Túc Bảo lắc đầu: “Không cần người ba như vậy.”
Tô Nhất Trần cong môi.
Được, không hổ là con cháu nhà họ Tô.
Còn việc chú Quan nhờ tìm Mộc Minh Viễn, Tô Nhất Trần càng không để tâm.
Có thể giúp được người khác là tốt nhất, nhưng nếu không thể thì cũng đành chịu.
Chỉ cần Túc Bảo vui vẻ là được, anh ấy quan tâm người khác nhiều làm gì?
Tô Nhất Trần cong môi, tâm trạng thoải mái, anh đặt tay lên đầu cục bột nhỏ: “Túc Bảo, cậu cả đưa con tới khu vui chơi nhé, có muốn đi không?”
Hai mắt Túc Bảo lấp lánh: “Đi đi đi! Muốn đi ạ!”
Túc Bảo nóng lòng quá đỗi, còn giơ tay nói: “Gọi các anh chị của con đi luôn!”
Lại bồi thêm một câu: “Kêu cả Tiểu Ngũ và cụ rùa nữa ạ!”
Trong mắt cục bột nhỏ, đến khu vui chơi là ‘một chuyện tốt’.
‘Chuyện tốt’ đương nhiên phải chia sẻ với đồng đội tốt của mình nha.
**
Nhà họ Mộc.
Ông cụ và bà cụ Mộc ăn xong, tao nhã lau miệng, hỏi quản gia: “người nhà họ Tô vẫn chờ ở ngoài sao?”
Nếu họ vẫn chờ, xét đến thành ý của họ, nhà họ Mộc không ngại gặp họ một lần.
Quản gia nói: “Họ về rồi.”
Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuc-bao-dang-gom/3436141/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.