🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 187



“Cặp sách nhỏ, con còn nhớ hồ lô linh hồn mà sư phụ đưa cho con không?”



Túc Bảo giơ tay lên.



Cánh tay nhỏ trắng nõn như củ sen, trên cổ tay có đeo một sợi tơ hồng, trên dây có buộc một cái hồ lô nhỏ.



“Ở đây nè!” Túc Bảo nói.



Kỷ Trường giơ tay, đầu ngón tay khẽ chạm vào hồ lô linh hồn, nói: “Trước kia sư phụ vẫn chưa nói cho con biết, cái hồ lô linh hồn này cần phải được lấp đầy.”



“Nếu không lấp đầy được, Túc Bảo rất có thể sẽ phải rời đi…”



Cơn buồn ngủ của Túc Bảo lập tức biến mất, bé mở to mắt hỏi: “Đi đâu ạ?”



Bé vừa mới gặp được cậu, bà ngoại, ông ngoại… Túc Bảo không muốn rời đi.



Kỷ Trường nói: “Đi đến một nơi rất xa, vĩnh viễn không được quay về.”



Túc Bảo mím môi, bỗng nhiên bò dậy, chạy bình bịch vào trong nhà vệ sinh.



Bé mở vòi nước, bắt đầu đổ nước vào hồ lô linh hồn.



Hồ lô linh hồn chỉ bé bằng móng tay cái, vòi nước rót thẳng vào miệng hồ lô, nhưng dường như không có một giọt nước nào lọt được vào trong.



Khóe miệng Kỷ Trường khẽ giật.



“Cặp sách nhỏ à…” Hắn vỗ trán nói: “Lý do cái hồ lô linh hồn này được gọi là hồ lô linh hồn, là bởi vì nó chỉ đựng được hồn phách.”



Túc Bảo ‘hở?’ một tiếng, hỏi: “Vậy phải làm sao bây giờ ạ?”



Kỷ Trường nói: “Đựng quỷ hồn, đựng đến đầy là được.”



Hắn mở sách ra, vừa xem

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuc-bao-dang-gom/3436060/chuong-187.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 187
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.