Chương trước
Chương sau
Chương 164

Hậu trường.

Trường Phong kéo một cái ghế tới, ân cần nói: “Sư phụ, ngồi đi ạ!”

Anh ta nhìn chung quanh một vòng, thấy mọi người ở xung quanh đều đang bận rộn, nên chỉ có hai người tiếp đãi bọn họ.

Trường Phong bất mãn nói: “Mấy người này thật là, ngay cả một gian phòng giống như phòng VIP mà cũng không chuẩn bị được cho sư phụ! Quá đáng.”

Vân đại sư ngồi xuống, vẻ mặt cao thâm và thờ ơ, nói: “Không sao, chuyến đi tới đây chỉ là vừa hay có duyên thôi, chúng ta không theo đuổi tiền tài và danh lợi thế tục, mặc dù đang ở phố xá sầm uất cũng nên có cảnh giới bình yên không màng danh lợi.”

Trường Phong hổ thẹn nói: “Sư phụ dạy phải ạ!”

Nói như vậy, cũng không biết hôm qua là ai đã nhận thẻ ngân hàng của bà cụ Tư nữa…

Cách đó không xa, một người đàn ông trung niên mặc tây trang chần chờ nhìn về phía này.

Ông ta đi tới cẩn thận hỏi: “Xin hỏi ngài là Vân đại sư sao?”

Vân đại sư nhàn nhạt gật đầu.

Trường Phong nói: “Anh tìm sư phụ tôi có chuyện gì?”

Người đàn ông trung niên kia vui sướng nói: “Đúng là Vân đại sư rồi! Chào Vân đại sư, tôi tên là Hoàng Đức Phát! Nghe nói Đường Minh Thịnh Thế đã mời Vân đại sư đến bố trí lễ khai trương, không ngờ lại là sự thật! Ôi chao, tôi thật may mắn khi gặp được Vân đại sư!”

Lại nói cả nhà Tuyết Nhi, sau khi bọn họ cố chấp vào hội trường, đang đi lại khắp nơi, trao đổi danh thiếp với các danh sĩ thượng lưu.

Nhưng có rất ít người để ý đến bọn họ…

Ngay lúc bọn họ đang ngượng ngùng thì chợt nhìn thấy Hoàng Đức Phát đầy mặt kích động dò hỏi một đạo trưởng có phải Vân đại sư hay không.

Ba Tuyết Nhi thầm thấy vui vẻ, giữ chặt mẹ Tuyết Nhi bảo: “Đi, qua bên kia, là Vân đại sư!”

Mẹ Tuyết Nhi hỏi: “Vân đại sư? Người mà lần trước bà cụ Tư kể là đã kéo được cậu chủ nhỏ Tư từ quỷ môn quan trở về ấy hả?”

Nghe nói có một ông chủ đang trên bờ vực phá sản đã cầu xin Vân đại sư, kết quả công ty không những chuyển nguy thành an mà còn lội ngược dòng đi lên.

Còn có một bà cụ sắp chết vì nhồi máu cơ tim, lại được Vân đại sư kéo từ quỷ môn quan trở về.

Bất kể có cầu xin gì với Vân đại sư thì đều sẽ được như ước nguyện, chỉ là người bình thường đều không thể tìm thấy Vân đại sư…

Ba Tuyết Nhi không biết đã nhờ người tìm bao nhiêu lần rồi, nhưng chưa gặp được người thật lần nào.

Hai người kìm nén sự phấn khích trong lòng, lập tức tiến lên.

Cơ hội của bọn họ lại tới nữa rồi!

Một chốc một lát, bên cạnh Vân đại sư đã có bảy tám người vây quanh.

Tục ngữ nói càng có tiền càng tin mệnh, bọn họ rất kính sợ Vân đại sư, rối rít bày tỏ sự tôn kính của mình.

Ba Tuyết Nhi chen chúc đi qua, vừa ân cần lại vừa nhiệt tình: “Vân đại sư! Chào ngài chào ngài! Tôi ngưỡng mộ ngài đã lâu!”

Anh ta lại đưa danh thiếp cho Vân đại sư rồi bảo mẹ Tuyết Nhi châm trà cho Vân đại sư.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.