Đôi mắt của Vệ Uyển đột nhiên đỏ lên: "Tôi càn quấy? Tại sao tôi lại làm vậy! Mọi việc tôi làm không phải là vì anh và con sao?" 
"Anh bây giờ lại trách tôi? Anh đã từng quan tâm đến Hạnh Hân chưa? Anh có biết con bé đáng 
thương như thế nào không?" 
"Anh là ba, vừa rồi sao không bảo vệ con gái mình!" 
Vệ Uyển thay đổi chủ đề, lập tức đổ lỗi sang Tô Tử Lâm một cách hùng hồn. 
Nhưng Tô Tử Lâm lại không để ý, chỉ bỏ lại một câu: "Ly hôn đi!" 
Anh đặt tờ đơn ly hôn lên bàn, dứt khoát bỏ đi không ngoảnh lại. 
Vệ Uyển sửng sốt, "Anh nói cái gì?" 
Cô ta ném mạnh chiếc gối, hét lên: "Tôi không đồng ý ly hôn! Không bao giờ!" 
Bà ngoại Hạnh Hân tình cờ đi vào, nhìn thấy cảnh này, bà bối rối nói: "Chuyện gì xảy ra vậy? Sao nghĩ cho con người ta được nhưng lại không nghĩ cho vợ con mình.” 
"Làm sao có thể có loại đàn ông như vậy! Thật là!" 
"Còn cái con nhỏ Túc Bảo kia, vừa mới trở về đã làm cho cậu hai mình ly hôn. . ." 
Vệ Uyển hét lên: "Đừng nói nữa! Mẹ về đi! Mẹ về nhà của mình đi!" 
Mỗi lần bà ngoại Hạnh Hân đến trang viên của Tô gia, bà đều phải ở đó vài ngày, tận hưởng cảm giác cao quý khi được nhiều người hầu hạ. 
Bà ta mới ở đây chưa được bao lâu nên đương nhiên là không chịu rời đi. 
"Này, Tiểu Uyển, bình tĩnh lại! Có chuyện gì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuc-bao-dang-gom/2902703/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.