Túc Bảo tò mò nhìn Tư Diệc Nhiên. 
Kiểu đi của anh trai nhỏ lạ quá, ngồi xuống cũng trưng ra dáng vẻ nghiêm túc, mắt nhìn thẳng phía trước. 
Túc Bảo lắc đầu: “Ôi, mới tí tuổi đầu đã giống người lớn rồi!” 
Dạo này thường có người nói cô bé ‘mới tí tuổi đầu’ đã thế này thế kia, cô bé lập tức vận dụng vào thực tế luôn… 
Tư Diệc Nhiên: “…” 
Cậu bé mím môi rồi bỗng xòe tay ra: “Cho em nè!” 
Túc Bảo cúi đầu nhìn, một viên kẹo trái cây nằm lặng lẽ trong lòng bàn tay Tư Diệc Nhiên…. 
Lớp giấy kẹo thủy tinh trong suốt để lộ viên kẹo màu hồng bên trong, trông như vị dâu tây. 
Túc Bảo hỏi: “Cho em sao?” 
Tư Diệc Nhiên gật đầu. 
Túc Bảo nghĩ ngợi rồi lại hỏi: “Chỉ có một viên kẹo, là dành riêng cho mình em sao?” 
Túc Bảo cảm thấy cô bé nên hỏi rõ ràng thì tốt hơn. 
Có hai người bạn nhỏ mà chỉ có một viên kẹo, không đủ chia. 
Lỡ cô bé ăn xong anh trai nhỏ lại khóc thì sao được? 
Tư Diệc Nhiên quay đầu đi, khuôn mặt nhỏ hiện rõ vẻ cao ngạo. 
Cậu bé thản nhiên nói: “Không phải cố ý chuẩn bị riêng cho em, hồi nãy anh lấy ở cổng vào.” 
Túc Bảo ồ một tiếng, xác nhận chắc chắn Tư Diệc Nhiên không ăn thì cô bé mới đưa tay ra nhận. 
Động tác của cô bé vô cùng mau lẹ, còn lén liếc nhìn bên cạnh một cái. 
Cậu cả và chú Tư đang trò chuyện nè. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuc-bao-dang-gom/2902637/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.