Nghe cô giáo Anh Đào nói như vậy, Túc Bảo lặp lại một lần nữa: "Con cảm thấy chuyện này là không đúng, cô giáo cô phải nói rõ ra là cậu ấy sai rồi, rồi bắt cậu ấy xin lỗi con mới phải!"
Tại sao lại không nói 'xin lỗi' và 'không sao' một cách rõ ràng chứ?
Nếu cậu nhóc đó chân thành xin lỗi, chắc chắn bé sẽ nói là không sao đâu.
Nhưng khi cậu nhóc kia nói xin lỗi, cậu ta hoàn toàn không cảm thấy mình sai chút nào.
Cô giáo Anh Đào bừng tỉnh: "Ồ ~ thì ra là như vậy hả! Đó là sơ suất của cô giáo, xin lỗi con nha, lần sau cô giáo nhất định sẽ nhớ kỹ, được không?"
Túc Bảo: "..."
Tại sao lại phải đợi lần sau.
Vậy thì lần này coi như xong à?
Cục bột nhỏ không quá vui vẻ, bé không muốn tương tác với cô giáo này nữa.
Cô giáo Anh Đào vô tội sờ lên mặt mình, nhỏ giọng thì thầm: "Ôi trời, mình lại nói sai gì rồi à..."
Một đầu khác trong phòng học, cô giáo Hoa bận việc xong thì lên tiếng: "Được rồi, các bạn nhỏ tới đây điểm danh nào!"
Các bạn nhỏ lập tức bỏ đồ trên tay mình xuống, đứa thì chạy nhanh thoăn thoắt, có đứa thì lạch bà lạch bạch.
Túc Bảo là người chạy nhanh nhất, bé lập tức vứt cô giáo Anh Đào lại sau lưng, chạy tới đứng ở trước mặt cô giáo Hoa.
Đáy mắt cô giáo Hoa hiện lên ý cười.
Nhìn thấy có mấy bạn nhỏ đang lúi húi phía sau, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuc-bao-dang-gom/2902495/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.