Túc Bảo đang ngó nghiêng khắp cửa hàng của Nghị Bân, anh ấy thì ngồi bên cạnh uống trà, bĩu môi nhìn cô nhóc.
Cục bột nhỏ chạy tới chạy lui, trông dáng vẻ hệt như bé thật sự tới cửa tiệm mua thuốc vậy.
Đột nhiên Túc Bảo cầm lấy một ít vị thuốc bỏ vào miệng gặm, bà cụ Tô vội ngăn lại: “Ôi chao, cái này không ăn được! Mau phun ra…”
Túc Bảo giòn tan đáp: “Ngoại ơi, con đang chọn thuốc đấy ạ!”
Bà cụ Tô cầm khăn lau miệng cho bé: “Làm gì có ai chọn thuốc như con chứ…”
Túc Bảo: “Đây là đẳng sâm*, củ này có rất nhiều nếp vân ngang, bộ rễ hình trụ tròn hơi uốn cong, thân củ béo mập xù xì, mùi thơm dịu, vị ngọt, là hàng loại tốt.” Bé nói lại những gì Kỷ Trường đã dạy cho mình.
*Đẳng sâm (党参) hay còn gọi là Đảng sâm bắc, là một loài cây sống lâu năm có nguồn gốc ở khu vực đông bắc châu Á và bán đảo Triều Tiên, thông thường được tìm thấy mọc xung quanh các bờ suối hay các cánh rừng thưa dưới bóng các cây to. Đẳng sâm được sử dụng làm thuốc bổ chữa các chứng bệnh liên quan đến đi tiêu phân sống, lỏng hoặc nát, ăn không tiêu, sắc mặt nhợt nhạt, tiếng nói nhỏ, chân tay mỏi yếu, thở ngắn, mệt mỏi, phế hư sinh ho.... Bên cạnh đó, đẳng sâm còn được sử dụng thay cho nhân sâm ở những bài thuốc có thể chữa các chứng bệnh như tiêu ...
Nghị Bân đang uống trà hơi ngạc nhiên, cô nhóc này cũng biết nhìn hàng ư?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuc-bao-dang-gom/2902460/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.