Chương trước
Chương sau
Quỷ đào hoa thở dài, nói: “Ta là Ninh Bạch Phi, sinh ra ở thành phố X, gia đình ta không phải dạng phú quý nhưng cũng có của ăn của để, ba mẹ ta mua được một căn biệt thự ở khu nhà giàu.”

“Vì ta là con một trong gia đình nên ba mẹ ta đã chuyển nhượng căn biệt thự sang tên ta.”

Trước khi vào đại học, Ninh Bạch Phi luôn chăm chỉ học hành, tính cách cũng ngoan ngoãn nên luôn là cô con gái ngoan trong mắt tất cả mọi người.

Chỉ là không ai biết sự phóng túng bị kìm nén trong lòng Ninh Bạch Phi, khi nó vào đại học, lần đầu tiên được thoát khỏi sự giám sát của ba mẹ khiến nó cảm thấy mình như một con chim được thả tự do.

“Ta thường xuyên la cà ở quán bar, KTV, và những nơi chơi bời. Chẳng những có tiền, ta còn khá xinh đẹp nên rất nhiều vệ tinh theo đuổi.”

“Người bạn trai đầu tiên của ta là người cùng thành phố, gia cảnh tương đương nhà ta, ta và anh ấy ở bên nhau được nửa năm thì bỗng một ngày ta cảm thấy nhạt nhẽo vô vị.”

Túc Bảo gãi đầu: “Tại sao ạ?”

Tình cảm của người lớn thật khó hiểu nha!

Tại sao đang thích bỗng dưng lại hết thích nhỉ?

Quỷ đào hoa nói: “Có lẽ vì ở bên nhau lâu quá….Nhìn thấu tính cách của anh ấy, dường như tương lai sau này chẳng còn gì bất ngờ, nếu ta và anh ấy cùng đi chung một con đường thì ta có thể nhìn thấy mọi thứ ở tận cuối con đường.”

Như vậy quá nhàm chán vô vị….

Lúc này, một chàng trai có tính cách trái ngược hoàn toàn với bạn trai ta bỗng xuất hiện.

“Nhà anh ấy làm nông, anh ấy rất ngoan, ngoan đến mức khiến người ta kìm lòng không đặng mà thương yêu. Anh ấy giống như một chú thỏ con suốt ngày bám lấy ta, nhưng vẫn rất hiểu chuyện và dịu dàng….Ta thực sự rất thích tính cách như vậy.”

Chẳng mấy chốc, Quỷ đào hoa chia tay bạn trai thứ nhất và ở bên bạn trai thứ hai.

Túc Bảo gật đầu: “Lần này dì chọn người mình thích rồi thì sẽ ở bên người đó mãi mãi nhỉ?”

Chẳng ngờ, quỷ đào hoa lắc đầu: “Không, chỉ sau một tháng chúng ta đã chia tay rồi!”

Túc Bảo mù mờ: “Tại sao?”

Quỷ đào hoa đáp: “Anh ấy quá ngoan lại quá bám người, yêu đương với anh ấy không có tính thử thách!”

Túc Bảo: “….”

Chẳng phải lúc đầu dì thích người ta vì tính cách ngoan ngoãn và bám người ư?

Tại sao cũng vì điều đó mà hết thích vậy?

Túc Bảo mím môi, không rõ đang nghĩ gì.

Kỷ Trường hỏi: “Sau đó thì sao?”

Quỷ đào hoa đáp: “Sau khi chia tay, ta phát hiện ra không yêu đương lòng sẽ luôn trống vắng, lúc này ta lại thấy bạn trai cũ rất tốt…”

Thế là Ninh Bạch Phi định đi nối lại tình xưa, nhưng một học trưởng bỗng xuất hiện.

Học trưởng đẹp trai như ánh mặt trời, nhiệt tình vui vẻ, rất biết quan tâm tới người khác.

Quỷ đào hoa lại rung động thêm lần nữa.

Túc Bảo gật đầu, đã đoán ra kịch cũ: “Thế là dì bắt đầu yêu đương với đàn anh ở trường đại học à?”

Quỷ đào hoa thở than: “Ta cũng không muốn đâu, nhưng học trưởng quá đẹp trai, so với bạn trai cũ thì học trưởng mới mẻ hơn nhiều…”

Kỷ Trường nghẹn họng: “Ngươi đúng là rất lăng nhăng.”

Quỷ đào hoa phản bác: “Cũng không thể nói vậy được, mỗi cuộc tình ta đều toàn tâm toàn ý yêu đương, tình cảm của ta là chân thành!”

Mỗi khi thay bạn trai mới, Ninh Bạch Phi như được thay chiếc đầm mới, cảm thấy hạnh phúc từ tận đáy lòng.

Nhất là, trong khoảng thời gian yêu đương mặn nồng, nó và người bạn trai nào cũng như keo như sơn, đến một chiếc balo cũng phải đeo chung, chỉ hận không thể dính luôn thành một thể thống nhất để ở bên nhau mãi mãi.

Quỷ đào hoa thực sự rất thích cảm giác yêu đương, thậm chí thích luôn cả tình yêu nồng cháy nhưng não tàn, mở miệng ra là nhắc tới bạn trai, thường xuyên dầm mưa vì bạn trai, đan khăn hoặc giặt đồ lót cho anh ấy.

Kỷ Trường liếc quỷ đào hoa một cái, hỏi: “Thế ngươi bị chém chết khi đổi bạn trai hả?”

Quỷ đào hoa đáp: “Không đến mức đó….”

Nó thở dài.

Sau khi tốt nghiệp, gia đình bắt đầu giục nó kết hôn. Ba mẹ bỗng dưng biết được chuyện nó từng hẹn hò yêu đương với người bạn trai đầu tiên.

Vừa hay hai gia đình đều là chỗ quen biết, thế là phụ huynh hai nhà vun vén cho nó và người bạn trai cũ đầu tiên.

“Khi ấy ta đang trong giai đoạn độc thân cô đơn nên đồng ý luôn.” Nữ quỷ nói: “Có lẽ vì chơi mệt rồi, ta cũng muốn yên ổn, chẳng mấy chốc ta và bạn trai cũ đã bàn chuyện cưới gả, tuy ta và anh ấy không gắn bó keo sơn như trước, nhưng cũng rất ngọt ngào.”

“Lúc này ta mới nhận ra, hóa ra tình cảm không nhất thiết cứ phải nồng cháy hay mãnh liệt quá, cứ từ từ vun đắp từng ngày thì cũng sẽ bền lâu và hạnh phúc như khe nhỏ sông dài không bao giờ ngừng chảy….”

“Ta cam tâm tình nguyện chuẩn bị bước chân vào nấm mồ hôn nhân.”

Tô Tử Du vẫn luôn im lặng nãy giờ bỗng lên tiếng: “Lần này chắc dì ngừng thay bạn trai rồi nhỉ?”

Quỷ đào hoa lắc đầu: “Lúc này, người bạn trai thứ hai có tính cách ngoan ngoãn đến tìm ta.”

“Anh ta nói bao năm qua không quên được ta, nhưng vẫn buộc bản thân phải mỉm cười để chúc phúc cho ta…. Anh ta dẫn ta đi ngắm pháo hoa, cầu nguyện cho quãng đời còn lại của ta được bình yên hạnh phúc! Lúc pháo hoa bừng sáng trên bầu trời, ta liếc thấy anh ta đang lặng lẽ rơi lệ.”

Túc Bảo ôm Tiểu Ngũ, đánh giá: “Đó là một anh trai rất tốt nha!”

Quỷ đào hoa: “Ta nhổ vào! Cái chết của ta còn liên quan đến anh ta đấy.”

Túc Bảo, Tô Tử Du, Kỷ Trường: “??”

Quỷ đào hoa nghiến răng nói: “Khi nhìn thấy nước mắt của tên đàn ông đó, ta chợt thấy trái tim đau nhói, lúc đó ta mới biết thực ra ta vẫn còn yêu anh ta!”

“Nhưng ta sắp đính hôn, cũng yêu sâu đậm người bạn trai thứ nhất của mình, thế thì phải làm sao?”

Vì vậy, Ninh Bạch Phi vừa chuẩn bị hôn lễ với chồng sắp cưới vừa lén lút hẹn hò với người bạn trai ngoan ngoãn kia.

Sự kích thích khi hẹn hò vụng trộm khiến nó sinh ra ảo giác rằng mình yêu người bạn trai ngoan ngoãn hơn.

“Ta cảm thấy mình có lỗi và nợ người bạn trai ngoan ngoãn kia nên đã kêu anh ta chia tay! Nào ngờ anh ta lại nói, không, chỉ cần được ở bên ta thì cả đời này anh ta nguyện ý không có danh phận.”

Nói tới đây, quỷ đào hoa bật khóc: “Ta cảm động phát khóc, sao ta có thể để người bạn trai ngoan ngoãn của mình chịu thiệt thòi như vậy, cho nên ta sang tên biệt thự của mình cho anh ta, còn lấy tiền tiết kiệm mua cho anh ta một chiếc xe hơi.”

“Sau đó vài ngày tên đàn ông đó không còn liên lạc với ta nữa, khi ấy ta bận bịu hôn lễ nên không nghĩ gì nhiều…”

“Ta còn tưởng anh ta đang trốn ở góc nào đó đau buồn, thời khắc trao nhẫn cưới ở hôn lễ ta còn nghĩ tới anh ta.”

“Chết tiệt, sau đó ta mới biết, mấy ngày đó anh ta bán biệt thự và xe hơi rồi chạy ngay trong đêm!!”

Kỷ Trường, Tô Tử Du, Túc Bảo: “….”

Nói tới đây quỷ đào hoa càng thêm kích động: “Chạy thì chạy thôi….”

“Sau này ta mới biết, anh ta chạy trốn cùng học trưởng!!”

Quỷ đào hoa cực kỳ kích động: “Mẹ nó, bạn trai cũ lừa tiền ta rồi bỏ trốn theo bạn trai cũ hơn của ta! Đây là kịch bản mà con người có thể viết ra ư??”

Kỷ Trường: “….”

Túc Bảo: “?”

Tô Tử Du: “?”

Quỷ đào hoa khóc to: “Hai kẻ lừa đảo!!”

Sau khi biệt thự bị bán, chẳng mấy chốc chồng và gia đình Ninh Bạch Phi đã phát hiện ra. Biết được sự thật, chồng nó tức muốn chết.

Chẳng ngờ vợ của mình lại lén lút vụng trộm với tên đàn ông khác khi đang chuẩn bị hôn lễ với mình!!

Tên đàn ông đó còn là gay.

“Chồng ta lập tức đòi ly hôn.”

Quỷ đào hoa nghẹn ngào: “Nhưng sau khi trải qua mọi chuyện, ta mới phát hiện ra chồng ta mới là người thật lòng yêu ta.”

“Ta không đồng ý ly hôn, nhưng anh ấy đã hạ quyết tâm.”

“Ta khóc lóc cầu xin anh ấy cũng không chịu quay đầu lại nhìn…Thế nên ta lên tầng thượng của tòa nhà, đe dọa tự vẫn!”

“Vốn dĩ ta không muốn nhảy lầu thật đâu, ai ngờ mấy ngày đó mưa to nên trơn trượt, phim giả thành thật….Ta rớt từ tầng thượng xuống dưới.”

Tô Tử Du, Túc Bảo, Kỷ Trường: “…”

Nữ quỷ thảm hại…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.