Kỷ Trường nhíu mày: "Nhân gian có pháp, địa phủ có quy, lúc phải xuống âm tào địa phủ thì các ngươi không chịu đi, lỡ mất thời gian, để rồi biến thành cô hồn dã quỷ, đáng lẽ ra phải bị giết chết không nương tay đấy."
Sau khi con người chết đi, họ sẽ được Hắc Bạch Vô Thường dẫn đi, sau đó đến miếu thổ địa để xác nhận "hộ khẩu" theo thủ tục, đến khi xác nhận không có sai sót gì mới được đưa đến Hoàng Tuyền.
Đến đường Hoàng Tuyền, đầu trâu mặt ngựa sẽ phụ trách đưa người đó đến địa phủ, nếu việc xét duyệt trơn tru trót lọt thì sẽ được đưa đến Phong Đô nhận thọ quỷ, còn không thì lên cầu Nại Hà uống canh Mạnh Bà rồi đi đầu thai.
Hoặc bị áp giải đến điện Diêm Vương, bị tra khảo, vào địa ngục và chịu cực hình...
Những linh hồn rơi vào trường hợp đặc biệt như không chịu đi hoặc không có hộ khẩu ở lại dương gian, cuối cùng cũng sẽ từ từ hồn phi phách tán.
Nói chung là cái gì cũng phải tuân theo quy định nghiêm ngặt.
Quỷ du đãng ở nhân gian là trái với quy định, ai gặp đều có thể giết sạch.
Nữ quỷ dập đầu lia lịa: "Ta biết, ta biết... Nhưng hai đứa con của ta chết tội nghiệp quá, ta chỉ muốn tìm một ít may mắn cho con tôi, để kiếp sau bọn chúng đầu thai được tốt hơn thôi..."
Túc Bảo tò mò hỏi: "Các dì đã chết thế nào vậy? Còn nữa, bà cụ muốn nói gì thế?"
Nữ quỷ khóc lóc mách trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuc-bao-dang-gom/2902337/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.