Túc Bảo bước từng bước một, từ tốn kiên định lại gần Lâm Phong. 
Khóe miệng Lâm Phong lộ ra một tia đắc ý mờ mờ. 
Thế nhưng một giây sau, mắt cá chân của nó đã bị Túc Bảo bắt lấy, sau đó bé vung mạnh lưới Phược Linh! 
Oành!!! 
Chỉ một đòn nhưng Túc Bảo lại dùng rất nhiều sức khiến lưới Phược Linh không ngừng đung đưa. 
Lâm Phong hoàn toàn không ngờ bé lại làm thật! 
“Mày… Tao là ba mày đấy!” Nó vừa tức giận vừa sợ hoảng sợ. 
Túc Bảo kiên định lắc đầu: "Không, ông không phải là ba tôi. Ba tôi tên Mộc Quy Phàm, không phải Lâm Phong!” 
Bé lại giữ chặt Lâm Phong, hung hăng đập mạnh xuống đất. 
Lâm Phong không chịu nổi, hét lớn nhào về phía Túc Bảo. 
Túc Bảo lập tức buông tay, kết quả Lâm Phong đang nhào tới bị sợi dây đỏ đánh bay ra ngoài. 
Hiện giờ Túc Bảo đã có thể sử dụng sợi dây đỏ một cách nhuần nhuyễn rồi… 
Lâm Phong bị đánh bay ra ngoài còn chưa rơi xuống đất đã biến thành một lớp da, quỷ xảo quyệt bay ra, lập tức lặn mất tăm, để lại Lâm Phong suy yếu nằm dưới đất, miệng cứ lẩm bẩm: “Tao là ba mày đấy… Tao là ba mày đấy...” 
Nó không cam lòng... Không cam lòng! 
Rõ ràng nó mới là con rể nhà họ Tô, là ba của Túc Bảo, nó vốn nên sở hữu tất cả những vinh hoa phú quý đó nhưng giờ lại rơi vào hoàn cảnh không thể đầu thai. 
Lâm Phong không cam lòng hóa thành sát khí, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuc-bao-dang-gom/2851941/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.