Chương trước
Chương sau
Quỷ xui xẻo tiếp tục nói: “Sao có thể chứ!”

Chẳng qua là nó giẫm phải gà mái, gà trống nổi giận lao tới mổ nó lia lịa.

Nó đã bị ngã ra đất rồi mà gà trống còn mổ vào mắt của nó nữa!

Đau đến mức khiến nó phải nổi giận, cầm lấy cây gậy ở bên cạnh, đánh thẳng vào đầu con gà trống “bốp” một phát, con gà trống đã chết...

Bầy gà “cục ta cục tác” không ngừng, hai mắt nó đau đến độ không nhìn thấy được gì, chân này vướng chân nọ hoảng loạn giẫm chết gà con.

Gà mái nhìn thấy vậy lại xông lên, vì thế nó đã đánh chết gà mái.

“Lúc mẹ ta trở về, phát hiện bảy con gà con vừa mới nở bị ta giẫm chết ba con, gà trống gà mái cũng bị ta đánh chết, tức giận đến mức đánh ta một trận ra hồn.”

Chỉ bởi vì trận đòn roi này, nó mới bực tức bỏ nhà ra đi, cầm theo chút tiền ăn chơi la cà, đến hôm khai giảng cũng không có chịu đi học.

“Ba ta cũng tức nên không cho ta đi học, lúc ấy ta cũng cứng đầu cứng cổ, không cho đi học thì khỏi đi luôn!”

“Chẳng phải chỉ là đi làm công kiếm tiền thôi à? Ta cũng làm được!”

“Vì thế ta đã nộp đơn xin làm đầu bếp, thuận lợi tìm được công việc đầu tiên.”

“Nhưng làm chưa được một tháng, quán cơm đã đóng cửa.”

“Ta đành phải tới khách sạn làm bảo vệ, đương nhiên cũng nộp đơn thành công nhưng chỉ sau nửa tháng, khách sạn cũng đóng cửa.”

“Hết cách, ta đành phải vào nhà máy làm dân vặn đinh ốc, ai biết được mới bảy ngày mà nhà máy điện tử cũng đóng cửa luôn.”

Tô Cẩm Ngọc: “...”

Túc Bảo: “...”

“Sau thì sao?”

Hai mẹ con ngồi xổm bên cạnh cổng lớn, chống má, đồng thanh hỏi.

Quỷ xui xẻo nói: “Không còn cách nào nữa, ta đành phải vào tù làm người vệ sinh, nhà tù không thể nào đóng cửa được đúng không?”

“Nhưng ai nào ngờ, nhà tù lại đóng cửa thật...”

Túc Bảo và Tô Cẩm Ngọc: “??”

Quỷ xui xẻo: “Thành phố mới quy hoạch, nhà tù cũ cũng bị quy hoạch đi rồi, cũng không cần ta nữa.”

Túc Bảo chỉ cảm thấy rất thần kỳ, hỏi: “Sau đó thì sao?”



Quỷ xui xẻo: “Ta vào công ty là công ty đó sẽ đóng cửa, dần dà các ông chủ đều biết được chuyện này, không chịu nhận ta vào làm.”

“Ta quả thật không còn tiền nữa, mới biết được thì ra để sinh hoạt ở trong xã hội lại khó đến vậy...”

“Ta trở về cầu xin ba cho ta đi học lại... Ba ta đồng ý, nhưng ta mới trở về đi học được mấy hôm, trường học lại đóng cửa.”

Túc Bảo và Tô Cẩm Ngọc: “!!!”

Bé con sợ ngây người: “Trường học cũng có thể đóng cửa á?”

Năng lực này, chắc chị Hân Hân sẽ rất thích nhỉ?

Quỷ xui xẻo thở dài: “Trường học được thăng cấp thành trường danh tiếng, khu dạy học cũ sẽ bị san bằng hết, một số học sinh có thành tích kém sẽ bị đưa đến trường dạy nghề.”

“Ta đành phải về nhà, kết quả trở về mới phát hiện nhà ta cũng không còn nữa.”

Tô Cẩm Ngọc: “...”

Túc Bảo: “Sao lại không còn nữa vậy?”

Như vậy cũng xui xẻo quá rồi đó, đi đến nơi nào nơi đó biến mất, gia cũng không còn nữa?

Quỷ xui xẻo: “Ba mẹ ta cãi nhau, mẹ ta dưới sự tức giận bỏ tới tỉnh khác làm công không về nhà nữa, ba ta cũng tức giận, đi luôn.”

Tô Cẩm Ngọc: “...”

Quỷ xui xẻo không còn cách nào, đành phải bắt đầu cuộc sống gian nan của mình.

Lúc này nó mới chỉ là một học sinh, nào có biết kỹ năng gì, mơ màng hồ đồ vượt qua từng ngày, không có cách nào ở lại huyện thành nữa, nên nó chỉ đành phải lên thành phố.

Sau nửa năm làm việc, khoảng chừng mười một mười hai quán ăn khách sạn xí nghiệp gì đó đã đóng cửa, nó lại nổi tiếng, không ai dám nhận nó vào làm.

Có một hôm nó đi phỏng vấn, người phỏng vấn vừa nhìn thấy nó, lập tức nói: “Tôi cho cậu năm nghìn tệ, cậu qua công ty đối diện làm việc được không?”

Nó tới công ty đối diện, kết quả công ty đối diện lại bảo sẽ cho nó sáu nghìn tệ, kêu nó qua ám bên đối thủ.

“Cuối cùng cả hai công ty đánh nhau, vào cục cảnh sát, càng ngày càng ầm ĩ, kết quả hai bên đều đóng cửa.”

Hai mẹ con Túc Bảo và Tô Cẩm Ngọc: “...”

Quỷ xui xẻo: “Nhưng ta vẫn không thấy phục, từ chuyện đó ta đã thấy được cơ hội kinh doanh. Bắt đầu từ hôm đó, ta đã tới tìm các ông chủ lớn, không cho ta làm việc ở đây là ta sẽ không rời đi!”

Chiêu này quả thật rất hiệu quả, ông chủ sợ tên ôn thần là nó, thường sẽ cho nó chút tiền để tống cổ đi.

Phát hiện phương pháp này kiếm tiền rất nhanh, cũng không vất vả, quỷ xui xẻo cực kỳ vui mừng, cầm tiền đi ăn nhậu chơi bời, không có tiền là lại bắt đầu tới đe doạ.

Nhuộm tóc làm tóc theo kiểu thời thượng nhất, quần áo cũng là loại phổ biến nhất lúc ấy, nó còn mua cả quyền thành viên QQ, còn điên cuồng nạp tiền vào Huyễn Vũ* và mua sắm, trong phút chốc nó đã trở thành thiếu gia lạnh lùng của gia tộc Táng Ái, có mấy cô nàng còn yêu nó đến chết đi sống lại!



(*) QQ Huyền Vũ là một game vũ điệu trực tuyến thể loại casual tương tự như Audition hay HotStep

“Tiền càng ngày càng không đủ tiêu, không còn cách nào nữa, ta chỉ có thể tới đe doạ mấy ông chủ kia để bọn họ cho ta thêm một chút.”

“Kết quả mấy ông chủ đó không thể chịu nổi nữa, hợp lực lại kiện ta lừa đảo tống tiền... Đưa ta vào cái nhà tù này.”

Bước vào nhà tù này, mới là khởi đầu cho cơn ác mộng của nó.

“Ta đâu có biết là không được nhặt xà phòng chứ!” Quỷ xui xẻo khóc: “Kết quả ta lại nhặt!”

Giống như vừa bị sét đánh giữa trời quang, nó mơ màng hồ đồ trở về giường chung trong nhà tù...

“Ta đâu có biết là không được ngủ ở giữa giường chung chứ...” Quỷ xui xẻo khóc: “Kết quả ta ngủ!”

Nó còn chưa kịp thở được một hơi nữa đó!

“Ta đi khiếu nại, kết quả trở về còn thảm hơn.”

“Ta co rúm trong góc tường, kết quả lại bị điện giật do công tắc bị rò rỉ, hét lên một tiếng lao thẳng lên người trùm tù. Lại...”

“Ta chịu không nổi nữa nên đã chạy trốn, kết quả bị chó đuổi theo chạy ba mươi vòng, còn bị dùi cui điện thụi liên tiếp lên người.”

“Ta xin đổi nhà tù, hay lắm, mỗi lần xin được rồi, lại không thể rời đi vì lý do này đến lý do khác!”

“Lần đầu tiên xin thành công, ta cho rằng cuối cùng mình cũng có thể thoát khỏi biển khổ, kết quả ngày đó có người vượt ngục đốt trụi hộp phối điện, chuyện này cũng bị trì hoãn, sau đó lãnh đạo bên trên bị truy cứu trách nhiệm, thay đổi lãnh đạo, đơn xin của ta cũng theo đó mà bay.”

“Lần thứ hai ta lại xin thành công, kết quả đồ ăn trong nhà tù xảy ra vấn đề, có rất nhiều người miệng nôn thốc nôn tháo, bên trên cũng bị truy cứu trách nhiệm... Thay đổi lãnh đạo, ta lại bị giữ lại.”

“Lần thứ ba ta lại xin, lần này là các phạm nhân đánh nhau, quá ầm ĩ náo loạn, bên trên bị truy cứu trách nhiệm... Thay đổi lãnh đạo... Ta lại...”

“Lần thứ tư là dây chuyền sản xuất của nhà tù sản xuất cháy... Truy cứu trách nhiệm... Đổi lãnh đạo... Ta lại không đi được.”

“Lần thứ năm... Lần thứ sáu...”

Dù sao nó xin bao nhiêu lần, nhà tù xảy ra chuyện bấy lần, cũng đổi lãnh đạo ngần đó lần.

Sau thì bên trên không bao giờ cho nó xin nữa, quả thật rất tà môn, bọn họ biết làm sao được, chỉ có thể giả vờ bận rộn công việc quá nên quên mất đơn xin của quỷ xui xẻo.

Tô Cẩm Ngọc chậc một tiếng: “Lãnh đạo thật xui xẻo.”

Quỷ xui xẻo cứ như vậy, vẫn luôn không thể rời khỏi nhà tù.

“Vậy sao ngươi lại bị gà mổ chết? Trong nhà tù có gà hả?” Túc Bảo tò mò.

Vẻ mặt quỷ xui xẻo kiểu “một lời khó nói hết”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.