* Ping....pong...ping...pong..*
Một dáng vẻ mảnh mai nhỏ nhắn mở cửa, nét mặt tự thiên sứ của cô thoáng chút buồn làm cho Dĩ Đông lo lắng:
" Tiểu Tử! Em không sao chứ? Mặt em có vẻ buồn buồn, có thể nói anh nghe? "
Mạn Tử khẽ lắc đầu, bàn tay nhỏ bé mỏng manh nắm lấy tay anh kéo vào đại sảnh. Giọng nghiêm túc:
" Lúc nãy, chị Carlos có gọi cho em.."
" Carlos sẽ về phải không? "_ Dĩ Đông tươi tỉnh nhìn cô.
Cô mỉm nhẹ, lay lay tay anh:
" Công ty chị Carlos có vấn đề, bản thảo thuyết trình bị lộ ra ngoài do ai đó đã làm. Anh giúp chị ấy đi!! "
Đôi mắt ngây ngô, đáng yêu nhìn anh khiến Dĩ Đông động lòng, xoa đầu:
" Chịu thua em rồi! Ngày mai xin nghỉ hai tuần rồi cùng anh bay đến Anh giúp chị ấy! "
Suy nghĩ điều gì đó, Mạn Tử nghiêng đầu đưa anh ly nước, giọng đề nghị:
" Gọi cả Dĩ Đằng đi cùng nha! Nhỡ đâu hai người bọn anh kết hợp sẽ đại đại thành công!? "
" Được rồi! Bây giờ thì ngủ đi, mai anh và Dĩ Đằng qua đón em lúc 8:30 nhé! "_ Dĩ Đông cười xoa xoa tóc cô đùa. Sau đó anh chạy xe đi mất hút.
---------Time Fast ----------
Ánh sáng chiếu qua khe cửa kính, mặt thiên sứ của cô lúc ngủ thật đáng yêu nga~ Một bàn tay thô ráp lay người Mạn Tử:
" Tiểu Tử! Dậy mau! Đã 8:00 sao chưa dậy nữa? Nhanh dậy cho anh! "
Là giọng của Dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tu-va-tong-tai-nhu-nhuoc/2463200/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.