Chương trước
Chương sau
Thì ra Khò Khò là một tia linh hồn còn sót lại của một cường giả một giới, hắn bị kẻ thù "làm thịt" đến nỗi gần như thần hồn câu diệt, lúc ấy tiên lực bùng nổ dữ dội khiến thời không hỗn loạn một tia thần thức kia vốn là hắn dự trù sâu xa phong ấn trong một pháp bảo, trong cơn nguy cấp bí mật phóng thích qua thời gian không biết lưu lạc qua nhiều vũ trụ, trôi nhiều thời không cuối cùng đến AU Tinh hay còn gọi là địa cầu, trải qua vài tỷ năm lại vô tình rơi vào tay nhà khoa học điên Cao Đạt.
Nhờ một chút lông tơ nghiên cứu được trên pháp bảo này nên Cao Đạt mới có những thành tựu bất ngờ mà chính hắn cũng không lý giải được. Và rồi sau khi tạo ra hệ thống chưa đặt tên và lấy pháp bảo đó làm hạt nhân hoàn thiện bước cuối cùng nào ngờ sau đó lại bị kẻ khác chôm chỉa, rồi Trác Tru Trinh lúc ấy bị sét đánh khiến cho linh hồn dung hợp với pháp bải này trở thành chủ nhân của nó, từ linh hồn của Trác Tru Trinh tách ra một phần linh hồn hoàn thiện khiến tia linh hồn yếu ớt của Khò Khò thức tỉnh làm trung gian kết nối hắn với pháp bảo kia làm cả ba trở thành một khối hoàn hảo.
Nói đến đây Trác Tru Trinh liền hỏi Khò Khò:
- Vậy Pháp Bảo kia đâu? Cấp bậc ra sao? Sao ta không cảm thấy gì cả?
Khò Khò bảo:
- Pháp Bảo này vốn cấp bậc Vô Cực, nói ra ngươi cũng không hiểu, mà ta cũng không nhớ hết. Chỉ khi ngươi càng mạnh, pháp lực cung cấp cho ta càng nhiều thì mới có thể khai mở từng tầng phong ấn ngẫu nhiên, lúc ấy ta mới từ từ nhớ lại được.
Im lặng một chút Khò Khò đáp tiếp:
- Việc ngươi không cảm nhận được pháp bảo này cũng là do ngươi thực lực không đủ, vạn vật có tức là không, lớn vô cực cũng nhỏ vô cực sao ngươi có thể thấy được chứ, cho nên ngươi cũng không cần vội vàng làm gì, cứ dựa vào hệ thống mà trưởng thành, rồi đến lúc nào đó ta và ngươi sẽ biết được ngọn nguồn mà thôi.
Khò Khò chính bản thân cũng u mê, nó không nói là lúc ấy có khi trăm triêu năm hay tỷ năm về sau, thôi thì đến đâu hay đến đó.
Trác Tru Trinh có hỏi qua Khò Khò lúc trước chủ thể là cường giả gì, Khò Khò cũng không biết, nó bảo trải qua thời gian dài dằng dặc vô tận vài tỷ năm dù là trí nhớ gì cũng bào mòn, mà nó chắc chắn một điều là phong ấn trong pháp bảo hệ thống cũng không có ngọn nguồn kia trí nhớ.
Mặt khác, sau nhiều lần nâng cấp, Khò Khò tích luỹ được kiến thức về thế giới này qua hệ thống. Nơi này gọi là U Vân Tinh vì xung quanh nó là một tầng cấm chế khổng lồ giống như có đại năng nào đó che giấu bảo vệ trước thế lựu khác, lẻ loi một góc trong vụ trụ, từ xa nhìn qua giống là một đám vẫn thạch nhỏ trôi nỗi giữa muôn vàn vì sao. U Vân Tinh có tất cả bảy mảng lục địa chia ra gọi là: Băng Hoả Song Cực ở hai địa đầu U Vân Tinh, còn lại là Hi, Mã, La, Hành, Tung gọi chung Ngũ Thiên Châu.
Tuy nhiên, nghe nói thời thái cổ U Vân Tinh có đến tám mảng lục địa lúc ấy gọi là:
Càn: thiên (trời)
Khôn: địa (đất)
Đoài: thủy (nước)
Ly: thái dương (mặt trời)
Chấn: lôi (sấm sét)
Khảm: nguyệt (trăng)
Cấn: sơn (núi)
Tốn: phong (gió)
Nhưng trôi qua lịch sử thì Khảm Châu biến mất không rõ, sử sách cũng mơ hồ hầu như không có, về sau thì Ly châu đổi tên thành Hoả Cực Châu, Đoài Châu đổi tên thành Băng Cực Châu, Càn Châu đổi tên thành Hi Châu, Khôn Châu đổi tên thành Mã Châu, Chấn Châu đổi tên thành Hành Châu, Cấn Châu đổi tên thành La Châu, Tốn Châu đổi tên thành Tung Châu.
Trác Tru Trinh nghe qua mà sợ hãi, cái U Vân Tinh này có liên quan gì đến thế giới trước mà lại lấy Bát Hoè tức tám quẻ gốc trong Kinh Dịch người Á Châu làm tên lục địa? Vả lại từ sâu xa kinh dịch lại bắt đầu từ Cổ Việt, thời đại còn chưa có chữ viết đó đã có quẻ tự này dùng làm bói toán dự đoán tự nhiên, về sau Kinh Dịch có khả năng dự báo cao đến 100% nhưng sau khi Trung Quốc cổ xưa xâm chiến Hán Hoá liền tuyên truyền đánh cắp trở thành tinh hoa của Trung Quốc đại lục, tự cho thông minh nên họ đã thay đổi cải tiến thành cái gọi là "Kinh Dịch" ngày nay với độ chính xác bị hao mòn.
Trước hết họ cho Phục Hy nhìn những hình đồ trên con long mã vẽ nên bát quái. Đây là chuyện hoang đường chỉ hợp với những người mê tín, ưa sự huyền hoặc, thế mà cũng được vô số người tin như thật. Nhưng Phục Hy dù là nhân vật huyền thoại vẫn không phải là thủy tổ chính thống của người Hoa hạ.
Phục Hy là tổ của một tộc trong đại chủng Bách Việt phía Nam Trung Quốc, người Hoa mượn làm tổ của mình. Tư Mã Thiên không đồng ý nên đặt Hoàng Đế ở đầu Sử ký. Vậy nếu Phục Hy có làm ra Bát quái cũng không thể nói là của Trung nguyên. Thừa nhận Phục Hy chế ra Kinh Dịch là người Hoa đã nhận Kinh Dịch là của dân Bách Việt, vậy sao cứ nói mãi Kinh Dịch của Trung Hoa và gọi đó là niềm tin chính thống.
Cả một hệ thống Triết Học Cổ Việt bị người Hoa Hoa thay đổi tên gọi phát triển sai hướng nên độ chính xác Kinh Dịch bị suy giảm so với bản gốc. Trong đó có thần học nó được vận dụng vào rất nhiều lĩnh vực của cuộc sống như thiên văn, địa lý, quân sự, nhân mệnh... qua bói toán. Nay trở thành một loại bị cho là mê tín mà thủ phạm là do hậu thế về sau bóp méo, đến nay hậu thế vẫn tranh cãi, nhiều người vẫn luận chứng giành giựt tinh hoa cho Việt Tộc.
Phải nói trong nền văn hoá của ta nào chỉ nghìn năm mà từ rất lâu, rất lâu mà Kinh Dịch là một nền tảng to lớn nhất của dân tộc để sau này Phật Giáo, Nho Giáo, Đạo Giáo đều áp dụng, để sau này chúng ta dùng những cái tên như Sơn, hải, Thuỷ, Phong... phải chăng là phiên âm từ hán tự? Có ai hiểu loại chú ấn chân ngôn xa xưa là tượng hình tự? Ngôn ngữ sâu xa nhất là ngôn ngữ tượng hình, là những vạch liền, vạch đứt, chưa có mặt chữ gì hết. Đó là ngôn ngữ thô sơ, trong sáng nhất gọi là Thiên Tiên Quảy Tự.
Năm vạn đầu sách Kinh của Hoa Hạ không bằng một bộ sách gốc của người Kinh. Các ngươi đã từng hỏi vì sao dân tộc lớn nhất người Việt gọi là tộc Kinh? và cùng Kinh Dịch có liên quan gì? Từ sâu xa các ngươi có hiểu cội nguồn của mình?
Vậy thì bộ sách gốc ấy ở đâu?
Mà Khò Khò lại tiết lộ một điều che giấu nó biết được từ Cao Đạt: "Người vô Thần chỉ tin vào khoa học, các nhà khoa học lại tin vào Thần học" vạn vật nghiên cứu đủ sâu mới biết đích đến không thấy đâu, "bí ẩn" thì khoa học gọi là chưa nghiên cứu tới, kẻ tin vào thần học càng đạt thành tựu cao trong khoa học, sao vậy?
Cội nguồn của sinh mệnh, muốn thành thần chỉ cần không chết (bất tử) liệu có đúng hay không? Tu tiên là truy cầu trường sinh, nếu vậy ngươi càng đi càng xa rồi đó.
Cuối cùng, Trác Tru Trinh cũng không truy hỏi Khò Khò nữa, hắn đã ngộ đạo, "đâu là khởi đầu đâu là điểm cuối" ngươi tìm hiểu cũng chẳng làm gì biết rồi cũng chưng hửng.
Khò Khò nhắc hắn, hệ thống khiến Trác Tru Trinh thu phục Vấn Tình vì nàng ta có thể giúp hắn tăng cường thần hồn nhanh chóng, mà thần hồn của hắn mạnh lên thì hệ thống lại càng nhanh thăng cấp. Phương pháp chính là "Hồn Lô Luyện Thần", một luồng khẩu quyết truyền vào trong thần hồn của Trác Trác Tru Trinh:
“Để thấy vũ trụ trong một hạt cát
Và bầu trời trong một đóa hoa rừng,
Hãy giữ vô cùng trong lòng tay bạn
Và thiên thu trong một khắc đồng hồ”
Ghi chú: ta mượn thơ của William Blake đó nhe, đừng ném đá.
Lúc này quanh thân Trác Tru Trinh linh khí ngưng đọng khiến pháp lực của Vấn Tình cũng bị ảnh hưởng, hắn mở mắt dặn Vấn Tình phối hợp, một luồng nhu hoà bao quanh, thần hồn của Trác Tru Trinh đang từng chút tăng cưởng.
Tu sĩ nào có mặt sẽ hết hồn, thần hồn là thứ kỳ diệu, nó tăng trưởng theo tu vi đột phá chứ không tự tu luyện như luyện thể. Thiên tài địa bảo cùng đan dược tăng cường thần hồn toàn là bát cấp trở lên, mà thứ này là trong truyền thuyết rồi. Riêng công pháp tu thần hồn cũng vậy gần như thất truyền không còn nữa cuốn mà phẩm cấp cũng cực cao chỉ giành cho Độ Kiếp Kỳ tu luyện, nào có như tên này, thần hồn càng lúc càng vững chắc trong khi chỉ mới tu luyện mà thôi.
Vấn Tình vốn có thể chất kỳ diệu gọi là "Giá Hồn Linh Thể" trong truyền thuyết, nghe nói vài triệu năm hên xui mới xuất hiện một lần, thể chất này có thể miễn dịch công kích thần hồn, chữa trị thần hồn trọng thương, trung gian tăng áp luyện hồn, là lô đỉnh luyện hồn sống duy nhất trong thiên địa. Nhờ đó mà nàng đang giúp Trác Tru Trinh luyện hồn khiến cho thần hồn của hắn càng lúc càng cao. Chính Vấn Tình cũng kinh ngạc về mình, nàng tu luyện đến Hoá Thần Kỳ rồi mà cũng không biết mình có thể chất đặc biệt, chỉ hiểu nhầm là Trác Tru Trinh đang tu công pháp nghịch thiên.
Giao thoa thần hôn giữa nàng cùng Trác Tru Trinh ngày càng ăn ý vì ấn ký thần hồn của nàng đã thuộc về Trác Tru Trinh, mọi suy tư trong nội tâm, cách vận hành kinh lạc đều tương thông như một thể, thì ra công pháp luyện hồn này còn cần điều kiện như vậy, hèn chi hệ thống bắt buộc hắn phải "nô dịch" Vấn Tình.
Thần hồn có tác dụng quan trọng trong điều khiển pháp khí, pháp bảo tấn công, còn giúp việc vận hành linh khí tinh lọc cẩn thận, giúp tu luyện công pháp nhanh hơn, thi triển trơn tru hơn, cho thấy tu thần hồn là quan trọng thế nào. Ví dụ 1 tên Luyện Khí tâng 9 nếu thần hồn cực mạnh có thể bạo giết hai ba tên đồng cảnh giới là không có gì lạ, nhưng mà thần hồn là thiên sinh đi cùng tố chất linh căn, hầu như khó thay đổi trong cùng một cấp độ cho nên ví dụ đó cũng gần như không xảy ra, trừ quái thai này.
Thời gian trôi qua, phía trước có tiếng chặn đường, đoàn quân dừng lại. Trác Tru Trinh vén màn xem phía trước xảy ra chuyện gì thì hắn thấy bên ngoài có một đội Hắc Thiết Kỵ chặn đường Tiêu Trường Phong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.