“Đậu Đậu, sao thế?” Vì Lương Hồng Tuấn vừa mới động tình nên giọng điệu có phần khàn khàn gợi cảm, một tay hắn vẫn ôm hờ ngang hông Tiên Đậu, tay kia thì nâng cằm cô lên, hắn dõi theo đôi mắt Tiên Đậu, hi vọng lại có thể nhìn thấy ánh mắt long lanh bừng sáng ấy.
Tiên Đậu lùi ra sau hòng tránh đi cánh tay của Lương Hồng Tuấn, bởi vì hệ thống vừa cảnh báo, tiểu tam đột kích. Cô không muốn làm Hạ Tiểu Tiểu đề phòng mình sớm như vậy, so với minh đao, cô vẫn thích dùng ám tiễn hơn. Bên cạnh đó, Tiên Đậu cũng rất thích chém giết công khai, nhưng phải là sau khi cô đã khống chế được toàn bộ cục diện, cô chính là một cô gái hư thế đấy.
“Tuấn!” Nghe thấy tiếng Hạ Tiểu Tiểu gọi Lương Hồng Tuấn, Tiên Đậu cong môi cười xấu xa, Hạ Tiểu Tiểu, đừng trách tôi độc ác, ai bảo cô thích làm tiểu tam làm gì, đến nhận lấy sự trả thù của tiểu tứ đi! Trong một khoảnh khắc, hơi thở xung quanh Tiên Đậu bỗng trở nên quyến rũ mê người, đây là khí chất mà một đứa trẻ mắc chứng tự bế không thể nào có được, đáng tiếc là Lương Hồng Tuấn và Hạ Tiểu Tiểu đang say đắm nhìn nhau nên không hề để ý, đến lúc hai người để ý thì Tiên Đậu đã thu lại nụ cười xấu xa mê hoặc kia, tất cả đều trở lại bình thường.
“Tuấn, đây là em trai của Hạo đấy à? Đáng yêu quá!” Vì Hạ Tiểu Tiểu cao xấp xỉ Tiên Đậu nên cô ta có thể nhìn thấy diện mạo của Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tu-tien-cong-di/1519756/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.