Ngày hôm sau Lục Trường An tỉnh dậy ở khách điếm thì Lương Tuyển đã đi rồi.
Đêm qua họ trò chuyện đến khuya, sau đó hai người ôm nhau ngủ.
Lục Trường An mở to mắt ngây ngẩn nhìn nóc giường, Lương Tuyển lại rời đi nhưng y không còn tuyệt vọng thương tâm nữa, Lục Trường An chỉ thành tâm cầu nguyện hy vọng Lương Tuyển bình an, đừng bị thương hay chịu khổ gì, sau đó trở về thật sớm, từ đây họ sẽ mãi mãi sống yên ổn bên nhau.
Lục Trường An ngồi dậy, lúc này mới phát hiện mình hơi váng đầu, tối qua y ngâm nước sông rồi để nguyên quần áo ướt đẫm bị Lương Tuyển trêu chọc bắn ra ba lần! Không sinh bệnh mới lạ!
Y đưa tay thử đo nhiệt độ trên trán, cảm thấy mình hơi sốt.
Lục Trường An cố gượng dậy mặc y phục Lương Tuyển đã xếp sẵn và đặt cạnh giường cho y, sau đó ngồi một hồi chờ hết choáng mới mở cửa xuống lầu.
"...... Đêm qua công tử Huyện thừa giày vò đến tận nửa đêm, ha ha." Buổi sáng khách điếm rất yên tĩnh, hai bà tử giúp việc vừa lau bàn vừa tán gẫu, một bà tử to béo nói tiếp: "Nghe đồn Dương gia đã cướp mất người nào của hắn, ôi, công tử kia gọi cửa không được còn sai người khiêng đá phá cửa nữa đấy!"
Lục Trường An: "!!!" Y vội mở miệng hỏi: "Đại nương, ngài đang nói đến công tử nhà Lý Huyện thừa sao?"
Bà tử béo giật nảy mình, quay lại thấy khách hỏi thăm thì trả lời: "Đúng vậy, ta nghe đại bá của bạn của Tiểu Lục Tử của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tu-tai-doan-tu/883621/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.