Lục Trường An bị ôm chặt trong lồng ngực to lớn rắn chắc của Lương Tuyển, nhưng sự thân mật mong ước đã lâu này lại khiến cả người y toát mồ hôi lạnh!
Bởi vì trước chân y không tới ba tấc là một mũi tên cắm sâu vào trong đất, vì lực bắn quá mạnh nên mũi tên không ngừng rung rinh!
Lương Tuyển vội vàng ôm Lục Trường An nấp ra sau cây tùng lớn, trong lòng cũng sợ hãi không thôi, dù bây giờ nhìn lại góc độ bắn tên thì dường như chỉ để cảnh cáo chứ không muốn lấy mạng nhưng trong chỗ tối có kẻ thiện xạ như vậy thì muốn lấy mạng bọn họ quả thực dễ như trở bàn tay!
Lục Trường An ngẩng đầu cắn răng gầm nhẹ với Lương Tuyển: "Ngươi chán sống rồi sao!"
Trong mắt y long lanh nước, xúc động nhón chân lên dán vào bờ môi Lương Tuyển cắn mạnh một cái: "Làm ta sợ muốn chết! Ngươi cái đồ ngốc này!"
Bên tai Lương Tuyển đỏ hồng, lại dùng sức ôm y chặt hơn rồi thấp giọng nói: "Đừng làm rộn!"
Hắn buông Lục Trường An ra rồi đè y xuống, ra hiệu cho y nấp kỹ không được cử động, sau đó tháo cung tiễn sau lưng rút ra mũi tên bằng trúc, nhắm ngay chỗ mũi tên mới phóng ra chậm rãi kéo dây cung.
Hơi thở của hắn chậm lại, giống như một con báo đang nhìn chằm chằm con mồi, ánh mắt sắc bén, môi mỏng khẽ nhếch, trên mặt hiện ra sát ý, sau đó hai tiếng "vút" một xa một gần vang lên, mũi tên trúc bắn ra, đồng thời đối diện phóng tới một mũi tên gỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tu-tai-doan-tu/883601/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.