Lục Trường An tắm cũng không tắm mà vội vàng ôm chậu gỗ chạy về nhà, sau đó đi thẳng tới chuồng gia súc phía sau, y bịt mũi lật ra một cái rương gỗ, quả nhiên tìm được thứ mình muốn!
Miệng Lục Trường An sắp liệt vì cười quá nhiều, cảm thấy mình đúng là thiên tài đỉnh cao!
Sau khi về phòng chuẩn bị xong xuôi, Lục Trường An mới khoái chí cầm quần áo vào nhà tắm.
Đêm nay sợ sẽ có mưa. Lương Tuyển từ thác nước về liền dời hết bàn ghế trong sân đến dưới mái hiên.
Lục Trường An thầm nghĩ ông trời cũng muốn giúp ta đây mà!
Y tỏ vẻ lo âu nói: "Nhìn trời đầy mây đen thế kia chắc đêm nay sẽ có giông, ta sợ sấm chớp lắm."
Lương Tuyển trầm mặc một lát rồi nói: "Vậy ta lấy cho ngươi cục bông, lúc ngủ ngươi cứ nhét vào tai là được."
Lục Trường An thè lưỡi với cái lưng của hắn, thật chẳng biết lãng mạn gì cả!
Đến giờ Tuất quả nhiên sấm chớp đùng đùng, trời sắp đổ mưa to.
Lục Trường An ra vẻ tội nghiệp nói với Lương Tuyển: "Còn sớm thế này chưa ngủ được đâu, ngươi về phòng với ta một lát thôi, ta sợ lắm."
Lương Tuyển đành phải gật đầu, Lục Trường An đốt mấy cây đèn dầu rọi cả gian phòng sáng trưng, y khoanh chân ngồi trên giường, tay thì cầm sách nhưng mắt lại nhìn sang Lương Tuyển ngồi ở bàn bên kia.
"Ta cũng muốn uống trà."
Lục Trường An nói xong định xuống giường, không ngờ chân y đột nhiên bị chuột rút.
"A! Đau!"
Lương Tuyển lập tức đứng dậy đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tu-tai-doan-tu/883598/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.