Buổi tối ba người đồng hành, theo sau còn có hai gã sai vặt của Lý Mộng Ngư và Dương Quan Văn, mấy người cũng không ngồi xe mà đi bộ đến bờ hoa mai.
Còn mấy ngày nữa mới đến Thất Tịch nhưng lễ hội ban đêm đã rất náo nhiệt, hơn nữa thành Long Giang phồn hoa nên có rất nhiều đoàn biểu diễn lưu động từ ngàn dặm xa xôi chạy đến.
"A! Lý công tử, Dương công tử!" Một thiếu niên trắng tròn mặc áo gấm, mắt híp mũi to phe phẩy quạt từ đối diện đi tới, theo sau hắn còn có hai gã sai vặt cao lớn, nhìn là biết không dễ chọc.
Lý Mộng Ngư hờ hững chắp tay: "Trương công tử."
Dương Quan Văn cũng chào hỏi: "Trương công tử, ngươi cũng dạo chơi lễ hội à."
Công tử kia híp mắt nhìn Lục Trường An hỏi: "Vị này là?"
Dương Quan Văn cười nói: "Đây là đồng môn của chúng ta, công tử Lục Trường An."
Lục Trường An cười chắp tay: "Trương công tử, kính đã lâu kính đã lâu."
Lý Mộng Ngư bật cười một tiếng, thừa dịp Dương Quan Văn và Trương công tử nói chuyện mới thì thầm vào tai Lục Trường An: "Ngươi biết hắn là ai không, lại còn kính đã lâu cơ đấy."
Lục Trường An lườm hắn một cái: "Ngươi nói nhiều quá."
"Thì ra ngươi chính là Lục Trường An!" Trương công tử cẩn thận nhìn y: "Nghe nói trước kia ngươi ở thư viện, học vấn hội họa đều là đỉnh cao...... Có thật lợi hại như vậy không?"
Lục Trường An cười nói: "Đều là phóng đại cả thôi, Dương công tử đừng trêu ta."
Trương công tử bĩu môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tu-tai-doan-tu/883587/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.