Edit + Beta: Tiếu Tử Kỳ
Đêm hôm qua đã hạ quyết tâm dứt khoát,thế nhưng khi nhìn thấy hắn thì lại giống như sương sớm vào lúc bình minh tan biến vô tung vô ảnh,trong nháy mắt không biết nên nói thế nào, Liễu Dật Hiên hít sâu một hơi, tự trấn an bản thân mình không được phép mềm lòng, dứt khoát giải quyết mọi chuyện mới là thượng sách, thản nhiên nói: “Ngươi tới đây làm gì?”
“Hiên nhi, con quen biết hắn sao?”
Hắc, vừa này nghe tên giống như khất cái này luôn miệng nói muốn tìm người giống y như thứ tử vừa mới trở về nhà không lâu của mình, còn nghĩ là có kẻ thấy có người sang mà bắt quàng làm họ với mình nữa chứ, Liễu lão giã dĩ nhiên không nghĩ tới được nhi tử thứ hai tài trí hơn người của mình lại có thể quen biết với người nọ.
“Cha, hắn là….Ân nhân cứu mạng của con.”
Cố ý tránh đi ánh mắt nồng nhiệt của hắn, Liễu Dật Hiên cho dù đã quay người đi, vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt của hắn đang dừng trên người mình.
“Ác.”
Tuy rằng trong lòng lão phản đối việc bất cứ thành viên nào trong gia đình mình có quan hệ với đám người nhà quê nghèo mạt hàng này mà cảm thấy tức giận, nhưng nếu hắn chỉ là ân nhân cứu mạng của nhi tử nhà mình thôi, tự nhiên cũng sẽ không biểu lộ nhiều làm gì, tránh cho người ta nói ra nói vào nhiều không hay.
Nghĩ đến đây, Liễu lão gia khép khóe miệng lại, tỏ ra vẻ là mình không còn khinh thường hắn như lúc nãy nữa, quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-truong-phu/764829/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.