Edit: Tiếu Tử Kỳ + Beta: Tuyết Lâm
Sau khi ngây người một lúc lâu, Liễu Dật Hiên mới nhớ tới mình phải nhanh chóng giúp hắn xử lý vết thương thật tốt, cắn răng chịu đau đẩy hắn nằm sấp xuống giường, mới đang nghĩ muốn nhảy xuống để tìm dược bôi cho hắn thì đột nhiên người kia lại kéo tay y lại, miệng nói hưu nói vượn thì thào than thở điều gì đó.
“Nàng là nương tử của ta… các ngươi… các ngươi không được phép động vào nàng….”
Nghĩ rằng hắn ở trong mộng vẫn không nghĩ tới vết thương đang đau đớn của mình mà chỉ kiên trì trước sau muốn bảo vệ y, nam nhân này, dường như……không phải là không có nghĩa khí như mình đã tưởng tượng.
Sau khi thở dài liền không buồn giằng cánh tay của hắn ra nữa, Liễu Dật Hiên vừa tìm thuốc trị thương, vừa cẩn thận cởi bỏ y phục trên người hắn vừa không ngừng ca cẩm: “Ngươi đó, đúng là đồ ngốc mà, cho dù là đánh không lại người ta thì cũng phải biết đường mà chạy trốn chứ, bị đánh cho thành thương tích như thế này, cố ý muốn làm ta đau lòng hay sao.”
Cúi đầu cẩn thận xoa dược cho hắn, đã thấy hắn mở to hai mắt ra để nhìn y, thì ra sau khi được bôi dược, dược hiệu phát tác hắn đã sớm tỉnh rồi, chỉ là còn cố tình giả ngu tay không chịu buông ra mà thôi.
“Ngươi… ngươi đồ đáng chết!”
Lúc này đột nhiên phát hiện còn người thật thà này đôi lúc cũng có những thời điểm rất tinh quái, không khéo những gì mà mình lẩm bẩm vừa rồi hắn đã nghe hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-truong-phu/764799/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.