Edit: Tiếu Tử Kỳ + Beta: Tuyết Lâm
Nhìn thấy hắn liền biết ngay là đã động tâm, tên lưu manh lại tiếp tục khoa môi múa mép.
Thích Đại Dũng si ngốc nhìn cô nương đang hôn mê bất tỉnh, tuy rằng biết rõ con người tên lưu manh như thế nhất định là muốn lừa lấy tiền bạc của hắn, chỉ là hắn thích vị cô nương này, không muốn nàng phải chịu sự ủy khuất khi ở trong tay bọn chúng.
“Chuyện này, Hắc đại thúc, ta thật sự không có nhiều tiền, đây là…..năm lượng bạc mà ta vất vả lắm mới tích góp được, nếu thúc không chê ít, liền nhận cho xem như chút cỏn con dùng để uống rượu….”
Thích Đại Dũng không nói nhiều lời, liền lấy trong túi mình ra số tiền mà mình tích cóp từng tý một trong hơn mười năm qua, số tiền vốn mà mình ảo tưởng có thể tự mình mở một hiệu thuốc bắc đều đem nhét hết vào tay tên lưu manh.
“Chỉ có năm lượng thôi á?!”
Tuy rằng chỗ này đã có thể đủ cho bọn họ thoải mái uống rượu trong vòng ba tháng, nhưng lòng tham của tên lưu manh đương nhiên không cảm thấy đủ.
“Bằng không….Thúc dắt luôn con dê mà ta đang nuôi đi có được không?”
Cắn răng một cái Thích Đại Dũng đi vào trong phòng tối, đem gia súc bảo bối có giá trị nhất cũng mang ra.
“Đây…”
Tên lưu manh đảo mắt còn chưa kịp nói gì, người trên mặt đất đã tự động phát ra những tiếng rên rỉ rất nhỏ từ trong cổ họng, sợ nàng vừa tỉnh lại sẽ chạy mất, tên lưu manh liền khẩn trương đứng dậy, làm bộ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-truong-phu/764786/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.