Triệu Đầu Nhi nhìn nàng vô cùng trấn định, không biết sao liền đồng ý: "Được, ngươi thử một chút." Bên cạnh có một đầu bếp béo bất mãn nói: "Làm đồ ăn cho Đại tướng quân, sao có thể 'Thử một chút' chứ, có thể làm liền là có thể làm, không thể làm chính là không thể làm." Triệu Đầu Nhi nguýt hắn một cái: "Vậy ngươi nói giờ phải làm sao? Ngươi tới làm?" Đầu bếp béo bị Triệu Đầu Nhi nói vậy, quay mặt qua chỗ khác không có lên tiếng nữa. Mấy đầu bếp khác thấy Triệu Đầu Nhi vì Khương Ngôn Ý nói chuyện, dù cũng cảm thấy để Khương Ngôn Ý làm thấy không ổn, nhưng có vết xe đổ nên đều im lặng, bất quá đáy lòng đều nhận định Khương Ngôn Ý không có khả năng làm ra thịt viên lên được mặt bàn. Dù nàng có thể làm mì đao tước vô cùng đơn giản thành món ăn ngon, nhưng trước mặt món chính thì đây không tính là gì. Mỗi một đầu bếp đều có món ngon sở trường của mình, sẽ không tuỳ tiện chỉ cho người ngoài, thu đồ đệ đều phải suy đi tính lại mới dám đem bản lĩnh cuối cùng giao cho hắn. Dù sao người xưa có câu: "Dạy dỗ tiểu đồ đệ, chết đói lão sư phụ". Thịt viên đầu sư tử là một trong những món sở trường đầu bếp Lý, trước đây hắn làm thịt viên đều đem người đuổi đi chỗ khác. Khương Ngôn Ý trong lòng biết mỗi một đầu bếp làm món om kho đều có công thức nước sốt thịt của riêng mình, nhưng công thức được người đời sau công nhận ngon là dùng gà mái già, chân giò kim hoa xông khói cùng sò khô. Khương Ngôn Ý nhìn trời bên ngoài, từ giờ đến bữa trưa còn khoảng hai canh giờ. Trong doanh không có chân giò hun khói nên nàng để người tìm chân giò phơi khô thay thế, sau khi xử lý tốt ba nguyên liệu này thì cùng bỏ vào nồi nấu. Thịt viên đầu sư tử nói trắng ra là một viên thịt lớn chừng nắm đấm, muốn làm ăn ngon nhất thì phải đủ tiêu chí: "Thanh mà không nhạt, béo mà không ngán". Thịt thì phải dùng thịt ba chỉ ba phần mỡ, bảy phần nạc, tách phần nạc và mỡ ra rồi băm nhỏ, đây cũng là một cách khảo nghiệm đao công. Hành, tỏi, gừng, củ năng cắt ra băm nhỏ rồi trộn vào thịt cùng gia vị, lại bỏ thêm một quả trứng gà để tăng độ sệt, sau khi trộn đều là có thể bắt đầu vo thành viên. Khương Ngôn Ý trước kia ở nhà làm thịt viên đầu sư tử để cho tiện nên cứ để hành băm dính ở bên ngoài của thịt viên, lúc bỏ vào chảo chiên qua thì hành ở phía ngoài đều khét lẹt, mười phần không mỹ quan. Vì để tránh trường hợp như vậy, nàng đặc biệt chừa lại một chút thịt băm không trộn với hành, bọc ở ngoài viên thịt, để khóa lại mùi thơm của hành bên trong viên thị, lại tránh khỏi việc dầu ăn làm hành bị khét. Lúc chiên qua dầu chỉ cần để vỏ thịt viên vàng là được, bước này là để định hình cho viên thịt, để cho tới lúc đem đi kho thì không bị nát. Thịt viên nếu không chiên sơ qua thì khi nấu xong tầng ngoài viên thịt sẽ bị gập ghềnh không tròn, nhìn vào không muốn ăn. Khương Ngôn Ý dùng nồi đất xào chút măng mùa đông cùng cà rốt, măng mùa đông vị tươi, cà rốt là làm màu đẹp hơn, còn có vị ngọt. Nhưng nếu bỏ ngay cà rốt vào phần nước sốt thì sẽ nếm ra vị rau rất nhiều nên nàng đem cà rốt xào qua rồi mới cho vào, như vậy có thể làm màu của thịt viên thêm đẹp mà lại không mất đi vị chính của món ăn. Nước sốt thịt để trên lửa hơn một canh giờ dù sẽ không được bao nhiêu thuần hậu nhưng vị tươi thì tuyệt đối vẫn có. Sau đó lại cho thêm gia vị cùng thịt viên đã chiên qua vào nồi, để trên lửa nhỏ nấu nửa canh giờ. Nói đến lửa, Từ Kha từng trong « Thanh bại loại sao » viết: "Muốn lửa nhỏ thì chỉ dùng vài thanh củi đốt, khi nấu được năm phần thì lấy củi ra." Nói vậy có thể thấy được trình độ phiền phức. Bận rộn cho tới trưa, Khương Ngôn Ý cuối cùng cũng ở trước giờ cơm trưa làm xong thịt viên đầu sư tử. Đúng vào lúc này, một binh sĩ cõng đầu bếp Lý trở về. Đầu bếp Lý không yên lòng Hỏa Đầu doanh bên này, sau khi ở chỗ quân y uống thuốc xong, không còn tiêu chảy nữa liền thúc giục người tranh thủ mang hắn trở về. "Thịt viên đầu sư tử đổi thành món gì?", đầu bếp Lý sau khi vừa ngồi xuống liền hỏi câu này đầu tiên. Hắn không ở đây mà trong Hỏa Đầu doanh không còn ai biết làm thịt viên, chuyện đầu tiên đầu bếp Lý nghĩ đến chính là đổi món ăn. Người trong Hỏa Đầu doanh nhất thời không ai lên tiếng. Đầu bếp béo ngay từ đầu liền không coi trọng Khương Ngôn Ý bèn lườm nàng một chút, có vài phần nói xoáy: "Người trợ thủ bếp núc cho ngài nói nàng biết làm thịt viên, Triệu Đầu Nhi liền để cho nàng làm." Đầu bếp Lý nhìn về phía Triệu Đầu Nhi, Triệu Đầu Nhi không hiểu sinh ra một cỗ chột dạ: "Lão Lý, ta cái này không phải cũng là lấy ngựa chết làm ngựa sống sao..." Đầu bếp Lý đánh gãy lời hắn, hét lên một tiếng: "Hồ đồ!" Hắn làm sao không biết Triệu Đầu Nhi đáp ứng để Khương Ngôn Ý làm thịt viên là vì không muốn hắn bị trách tội, nhưng hắn cũng không muốn liên lụy người trong doanh trại. Đầu bếp Lý căn bản không đối với việc Khương Ngôn Ý làm thịt viên ôm bất cứ hi vọng nào, nói thẳng: "Món ăn dự phòng có chuẩn bị không? Mau mau bưng lên để cho ta xem." Triệu Đầu Nhi nhân tiện nói: "Tiểu nữ oa người ta tốt xấu gì cũng làm cho tới trưa, ngươi xem trước một chút thịt viên kia có được hay không. Nếu là không được, ta lại mang món ăn dự phòng lên." Triệu Đầu Nhi lúc nói lời này không ngừng nháy mắt cho Khương Ngôn Ý, nàng hiểu ý liền đi vào đem thịt viên mình làm xong bưng ra tới. Đầu bếp Lý thấy Khương Ngôn Ý đồ ăn cũng đã mang ra rồi nên đành thuận theo mở ra nắp đậy món ăn. Nguyên bản hắn không ôm nhiều hy vọng, nhưng khi nhìn đến thịt viên trong dĩa thì ngây ngẩn cả người. Bốn viên thịt viên đầu sư tử để chung một chỗ có màu sắc đỏ sáng, bên trên phủ xuống một chút hành băm, xanh đỏ giao nhau trông rất đẹp mắt, xung quanh còn có măng mùa đông lại còn thêm cải ngọt. Đầu bếp Lý làm thịt viên mấy chục năm, chỉ cần nhìn chất lượng nước sốt thịt liền có thể đánh giá thịt viên làm tốt tới mức nào. Nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy có người làm nước sốt tốt đến như vậy, hắn nhìn đều thấy mặc cảm. Nhóm đầu bếp lúc nãy chưa nhìn thấy thành phẩm Khương Ngôn Ý làm ra, bây giờ hướng mắt nhìn qua, thần sắc cũng rất là kinh ngạc. Đầu bếp Lý nhìn chằm chằm thịt viên một lúc lâu mới nói: "Đưa cho ta đôi đũa." Lập tức có người đưa lên một đôi đũa, đầu bếp Lý không động vào thịt viên mà đứng dậy đi đến chỗ bếp lò, dùng đũa quẹt một ít nước sốt còn sót lại bên trong nồi đất mang ra nếm. Thần sắc trên mặt từ lúc mới bắt đầu còn chần chờ chuyển thành ngưng trọng, thấy vậy Triệu Đầu Nhi cùng mấy đầu bếp khác trái tim đều treo lên. Thần sắc Khương Ngôn Ý tính ra xem như tương đối bình tĩnh, bất quá bộ dáng này của đầu bếp Lý cũng làm cho nàng không nhịn được hoài nghi tay nghề của bản thân —— chẳng lẽ do nàng thêm cà rốt xào để nhuộm màu nên biến khéo thành vụng. Đầu bếp Lý sau khi để đũa xuống, nhìn chằm chằm Khương Ngôn Ý một lát mới nói: "Tốt." Hắn quay đầu lại nói với Triệu Đầu Nhi: "Đem thịt viên này đưa qua cho Đại tướng quân đi." Triệu Đầu Nhi như trút được gánh nặng, bận bịu gọi phụ bếp chuẩn bị đem đồ ăn cho Đại tướng quân cất vào hộp cơm rồi mang qua. Truyện chỉ được đăng duy nhất tại Wattpad @mint4497.
Mấy đầu bếp khác thấy nồi thịt viên có thể được đầu bếp Lý khen một chữ "Tốt" không khỏi ngoài ý muốn, dồn dập cầm đũa đi quẹt nước sốt trong nồi nếm, sau đó cùng nhau trừng lớn mắt. Tươi! Tươi đến mức khiến người ta hận không thể đem đầu lưỡi mình đều nuốt mất! Thật sự là tuyệt không thể tả! Phàm là làm đầu bếp, ai cũng biết càng là món chính thì phải làm ra món còn giữ nguyên vị gốc của nguyên liệu mới là bản lĩnh của đầu bếp. Trước đó Khương Ngôn Ý làm tào phớ tốt, làm mì đao tước cũng tốt, theo bọn hắn đó đều là tiểu đả tiểu nháo, nhưng món thịt viên đầu sư tử lần này không thể không khiến bọn hắn thay đổi cách nhìn triệt để. _______________ Sáng nay lúc Phong Sóc chuẩn bị sai người đem đầu bếp làm mì đao tước kêu lên thì biết đầu bếp kia bị đau bụng, phải tới chỗ quân y nằm uống thuốc thì thôi. Bây giờ nhìn thấy dĩa thịt viên đầu sư tử này, màu sắc so với món ăn trong cung trước kia thậm chí còn tốt hơn, trong lòng có phần ngoài ý muốn. —— trong quân doanh còn có đầu bếp có thể làm ra món ăn tinh tế như vậy sao? Hắn ăn thử một ngụm, nước sốt bên ngoài thịt viên mang theo mùi thơm ngào ngạt, bên trong thịt non mịn nhiều nước, ngon miệng mà không ngán. Phong Sóc dù không hiểu bếp núc nhưng những ngày qua hắn ở trong quân doanh ăn cơm hay chỉ uống nước trà đều có thể nếm được hương vị, cho nên hắn kết luận thứ giúp hắn khôi phục vị giác chính là bát tào phớ hôm qua, còn hôm nay là mì đao tước. Dù sao trước khi hắn có vị giác thì là vừa ăn hai món đó xong. Đầu sư tử này quả thật không tệ. Phong Sóc hỏi: "Món ăn này là đầu bếp nào của Hỏa Đầu doanh làm?" Thân vệ hôm qua mới cùng người của Hỏa Đầu doanh thẩm tra đối chiếu thực đơn hôm nay, nhớ kỹ món này là sở trường của bếp trưởng Hỏa Đầu doanh, lúc này liền nói: "Chính là đầu bếp Lý sáng nay đau bụng phải đi quân y." Phong Sóc suy tư một lát, nói: "Đem chén này thịt viên này thưởng cho đầu bếp kia, kêu hắn tới đây một chuyến, bản vương có chuyện hỏi hắn." Thân vệ biết tướng sĩ trong quân hiếm khi ăn được một bữa thịt, đối với ban thưởng của Phong Sóc không có gì ngoài ý muốn, lệnh thuộc hạ bưng lên dĩa thịt viên liền hướng Hỏa Đầu doanh đi. ______________ Hỏa Đầu doanh. Sau khi dùng xong cơm trưa sẽ được nghỉ ngơi một canh giờ mới bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho bữa tối. Khoảng thời gian này các nữ nhân đều là về doanh trại của bọn họ. Khương Ngôn Ý cả buổi sáng đều không thấy Xuân Hương, lúc dùng cơm mới thoáng nhìn thấy nàng một chút. Xuân Hương lúc phát giác ánh mắt Khương Ngôn Ý thì không biết là chột dạ chuyện sáng sớm hay là cái khác, trực tiếp tránh ánh mắt của nàng. Khương Ngôn Ý ẩn ẩn cảm thấy đầu bếp Lý hôm nay bị tiêu chảy cùng Xuân Hương có quan hệ, nhưng trên tay nàng không chứng cứ. Mà Xuân Hương cũng không có động cơ gì để hại đầu bếp Lý. Ngược lại là Lưu Thành hôm nay vừa vặn xin nghỉ về nhà, cái này cũng quá trùng hợp. Bất quá Lưu Thành là đồ đệ đầu bếp Lý, hắn ta cũng không có lý do gì tới hại đầu bếp Lý. Khương Ngôn Ý càng nghĩ càng mơ hồ, thấy thời gian không còn sớm, nàng chào nhóm người đầu bếp Lý liền chuẩn bị về doanh trại nghỉ ngơi. "Lúc ngươi trở về thuận đường đem cái danh sách này đưa cho lão Triệu, để hắn đem mấy nguyên liệu nấu ăn này chuẩn bị nhiều chút." Trước khi đi đầu bếp Lý giao cho Khương Ngôn Ý tư đơn của ngày hôm nay. Khương Ngôn Ý thấy phía trên có bảy tám người muốn ăn miến chua cay, có chút ngoài ý muốn. Đầu bếp Lý đêm qua cho là nàng không biết làm mì, nhưng hôm nay được chứng kiến thịt viên nàng làm, lại có nhiều người muốn đi tới ăn mì của nàng như vậy nên hắn thấy mì kia tuy có vẻ ngoài xấu xí nhưng chắc có điểm huyền diệu. Hắn nói: "Mì ngươi làm tối hôm qua dùng nguyên liệu gì ta không biết, nếu ngươi đi gặp lão Triệu thì ở trước mặt hắn nói đi." Hắn có tâm né tránh, không muốn để Khương Ngôn Ý cảm thấy là mình muốn đi tìm hiểu học món mì của nàng. Nhưng Khương Ngôn Ý căn bản không nghĩ tới chuyện này, nàng còn tưởng là đầu bếp Lý ngại phiền phức. Nghĩ đến lo lắng của mình trước đó, nàng nhìn bốn bề vắng lặng, nói nhỏ: "Lý sư phó, ngài hôm nay đột nhiên bị tiêu chảy..." "Lão đầu tử ta biết, ngươi cứ đi qua chỗ lão Triệu đi." Đầu bếp Lý tựa hồ biết Khương Ngôn Ý muốn nói cái gì, đánh gãy lời nàng, ánh mắt nhìn Khương Ngôn Ý lại từ ái mấy phần. Khương Ngôn Ý thấy đầu bếp Lý nói như vậy, nghĩ đến hẳn là biết ai đã làm gì rồi liền không có nhiều lời nữa, đi tìm Triệu Đầu Nhi. Nàng đem danh sách giao cho Triệu Đầu Nhi, lại để cho hắn chuẩn bị chút tinh bột cùng bột khoai lang. Ngay lúc đó có một tên lính đang lau dọn phòng chứa nguyên liệu nấu ăn, không cẩn thận trượt chân làm rơi một rổ trứng vịt, rổ trứng vịt có cái đã bị nát. Triệu Đầu Nhi nhìn trứng vịt bị nát mà lòng chua xót, chỉ vào tiểu binh mắng to: "Ngươi mắt mù hay sao, biết giỏ trứng này bao nhiêu tiền không!!!" Tiểu binh liên tục chịu tội. Khương Ngôn Ý thuận miệng hỏi một câu: "Những trứng vịt này đều rơi nát sao?" Nói đến cái này Triệu Đầu Nhi liền đau đầu, hắn nói: "Trước kia Phiền Đại tướng quân thích ăn trứng vịt muối nên Hỏa Đầu doanh mua không ít trứng vịt dự sẵn. Nhưng trong quân muối để làm đồ ăn dùng còn không đủ, nào dám làm trứng muối, mỗi lần chỉ có thể làm mấy cái, có mấy cái trứng vịt còn dư bây giờ mới tìm ra, bị hư không ít." Khương Ngôn Ý biết ở cổ đại muối rất quý, nàng nhìn mấy rổ trứng vịt trong lòng lập tức có ý tưởng, làm trứng vịt muối chi phí quá cao, thế thì làm trứng bắc thảo cũng được a! Nàng liền nói ngay: "Triệu Đầu Nhi, ta có biện pháp có thể đem mấy quả trứng này làm thành món cũng ngon như trứng vịt muối lại không tốn kém! ______________ Sau khi Khương Ngôn Ý rời đi Hỏa Đầu doanh khoảng nửa khắc thì có Kỳ Bài Quan tới truyền lệnh cùng bưng một dĩa thịt viên theo. "Đầu bếp Lý có đây không?" Tiếng của Kỳ Bài Quan như chuông lớn, dẫn tới người của Hỏa Đầu doanh dồn dập chạy lại. Đầu bếp Lý từ trong doanh phòng chạy ra, mang theo vài phần lấy lòng: "Quân gia, là ta." Kỳ Bài Quan nhìn hắn, nói: "Thịt viên ngươi làm rất tốt, Đại tướng quân thưởng thịt viên —— " Đầu bếp Lý giật mình, vội nói: "Tiểu lão nhân không dám nhận, thịt viên hôm nay là một đầu bếp khác làm ra." Kỳ Bài Quan không ngờ chuyện này phiền toái như vậy, hỏi: "Đầu bếp nào?" "Là người vừa mới tới, đã trở về doanh trại bên Hồ Dương Lâm rồi." Lý đầu bếp tính toán thời gian một chút, cảm thấy Khương Ngôn Ý hiện tại chắc cũng đã về doanh trại bên kia. Nói tới Hồ Dương Lâm, Kỳ Bài quan liền đoán được thân phận của Khương Ngôn Ý. Có câu nói là anh hùng không hỏi xuất xứ, đầu bếp cần gì quản lai lịch. Kỳ Bài Quan cũng không nói thêm cái gì, mang người trực tiếp đi qua. Đầu bếp béo thấy tiểu binh sau lưng Kỳ Bài Quan mang theo thịt viên, trong lòng thấy không vui, sao cái người mới tới kia làm thịt viên liền được Đại tướng quân thích, còn thịt viên mình làm thì không nhấc đũa nổi. _______________ Giờ này mấy nữ nhân trong doanh trại Hồ Dương Lâm đều ở bên trong nghỉ ngơi, chỉ có Xuân Hương lén lút cầm quần áo bị bẩn sáng nay đem ra ngoài giặt. Đang giặt giữa chừng thì thấy Kỳ Bài Quan hôm qua thưởng cho người ở Hỏa Đầu doanh đi tới bên này, hiển nhiên là lại khen thưởng. Vừa nghĩ tới Khương Ngôn Ý hôm nay làm thịt viên kho tàu thu được danh tiếng làm kế hoạch của nàng phải ngâm nước nóng, Xuân Hương liền hận đến nghiến răng, lúc giặt quần áo càng ra sức, nhờ vào đó phát tiết tức giận trong lòng. Kỳ Bài Quan đến gần, gặp có người giặt quần áo bên ngoài doanh trại, muốn để nàng vào nhà truyền lời, nhân tiện nói: "Hôm nay người làm thịt viên cho Đại tướng quân trong Hỏa Đầu doanh là ai? Đại tướng quân muốn thưởng cho dĩa thịt viên." Xuân Hương còn tưởng rằng ban thưởng cái gì, nghe nói chỉ là một dĩa thịt viên thì lập tức khịt mũi coi thường, cảm thấy ngược lại đột nhiên dễ chịu mấy phần. Nàng lấy váy áo trên người lau tay, lúc đứng lên nhìn thấy dĩa thịt viên màu sắc mê người, bụng liền kêu hai tiếng. Nghĩ đến chẳng qua chỉ là một dĩa thịt viên mà thôi, nàng mạo nhận cũng không có gì lớn, liền nói: "Là ta làm." Kỳ Bài Quan liếc mắt một cái, Xuân Hương tim liền đập nhanh, kém chút tưởng rằng Kỳ Bài Quan nhìn ra lời nói dối của nàng. Kỳ Bài Quan chỉ là có mấy phần bất ngờ, hắn còn tưởng rằng người đầu bếp Lý nói chính là doanh kỹ hôm qua được ban thưởng, không nghĩ tới là một người khác hoàn toàn. Hắn ra hiệu cho tiểu binh sau lưng đem thịt kho tàu đưa cho Xuân Hương. Xuân Hương mừng khấp khởi tiếp nhận, nghe mùi thịt trong chén càng phát giác lần này quyết định mạo nhận không sai, vội nói: "Đa tạ quân gia." Ai ngờ Kỳ Bài Quan câu tiếp theo liền nói: "Đại tướng quân muốn gặp ngươi, theo chúng ta đi một chuyến." ??????? Tác giả có lời muốn nói: Phong Sóc: Chờ được gặp mặt. (chống cằm) Khương Ngôn Ý: Chờ ta làm xong trứng bắc thảo này liền tới. Phong Sóc:...Cho nên ta còn không quan trọng bằng trứng bắc thảo? Khương Ngôn Ý: (trầm tư) Trứng bắc thảo còn có thể ăn, tướng quân ngài có thể làm cái gì? Phong Sóc:... Editor: Nếu bạn thích truyện thì hãy tặng mình một ngôi sao ở mỗi chương nhé. (^~^)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]