17.
Sở Việt với Cơ Hành rời đi tìm ta.
Tư Đồ Cảnh lại đứng tại chỗ, sau đó y đột nhiên chuẩn xác nhặt ta lên rồi bỏ trong vạt áo.
Ta kinh hãi.
Y hạ thấp giọng trách ta: "Sao ngươi lại chạy loạn khắp nơi vậy? Còn biến về nguyên hình dưới mi mắt các sư huynh của ta, ngươi không biết nguy hiểm cỡ nào sao? Nếu hai người đó mà nhìn thấy nguyên hình của người, không biết chừng còn trực tiếp xuống tay lấy trâu châu của ngươi!!"
Ta vô cùng tủi thân.
Rõ ràng là y không chú ý đến ta trước, bây giờ còn lên tiếng trách ta.
"Hu hu hu..."
Ta nhịn không được nức nở, khiến vạt áo của y ướt một mảnh.
Thiếu niên lập tức hoảng hốt: "Ngươi ngươi ngươi... Ngươi đừng khóc. Là ta sai, ta không nên trách ngươi."
"Ta chỉ muốn đi nhà xí, ta có lỗi gì chứ hu hu hu..."
Y im lặng rất lâu mới nói:
"Xin lỗi. Ta thề sau này sẽ không chú ý đến ngươi, khiến ngươi rơi vào hiểm cảnh."
18.
Tư Đồ Cảnh dẫn ta về sân nhỏ.
Ngay sau đó.
Vấn đề nan giải lại tới nữa.
Ta không biến về được hình người!
Tư Đồ Cảnh khó xử: "Cô nãi nãi ơi, ngươi biến về nguyên hình như thế nào thì bây giờ biến lại như thế. Nếu người vẫn để nguyên hình như vậy, ở trong Tiêu Dao Tông chính là khối bánh bao, sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác ăn no căng bụng."
Đương nhiên ta biết!
Ta là con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-trai-tinh-cung-nhom-phu-quan-cua-nang/2750859/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.