33.
Lúc lưỡi đao cắm vào ngực ta.
Ta hối hận rồi.
Ta nên ăn viên thuốc kia.
Giả anh hùng gì, giả uy phong cái gì.
Đau quá.
Con trai tinh lớn như vậy vẫn chưa trải qua chuyện gì đau đớn như vậy.
Sau đau nhức kịch liệt, ta ép mình nhớ đến hồi ức tốt đẹp.
Ta nghĩ tới rung động khi mới gặp, ba người họ vạt áo bồng bềnh đến trước mặt.
Ta nghĩ tới lúc Cơ Hành dỗ ta vui vẻ mà lần đầu tiên học tiếng cho sủa.
Ta nghĩ tới Sở Việt luôn luôn không ngại phiền vẽ tranh cho ta.
Ta còn nhớ đến Tư Đồ Cảnh.
Nhớ tới lúc cãi nhau với y, nhớ tới lúc y dung túng ta quấy rối.
Nhớ tới ngày ấy ta bị mang đi, dáng vẻ cực kỳ bi thương của y.
...
Hóa ra những thứ tốt đẹp ấy đều là mong muốn đơn phương của ta.
Nháy mắt mũi đao đâm vào ngực ta, màu phun tung tóe lên cối xay gió, lên con rối...
Những hồi ức tốt đẹp đều tan vỡ, máu me đầm đìa, khiến người ta buồn nôn.
Lúc ta hốt hoảng mơ mơ màng màng.
Ta nhìn thấy Cơ Hành nhíu mày, trong mắt tràn đầu dao động.
Thậm chí hắn ta còn muốn bước lên, dừng lại.
Nhưng một tiếng "A Hành" vang lên.
Giang Nhu Nhi đến rồi.
Nàng dịu dàng gọi Cơ Hành, kéo lý trí của hắn ta trở lại.
Quả nhiên, nàng ta đứng thứ nhất, Cơ Hành không có tâm tư để ý đến thứ khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-trai-tinh-cung-nhom-phu-quan-cua-nang/2750856/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.