Anh bước vào nhà cùng 2 đưa trẻ thấy cô đang ngồi xe lăn trong bếp nướng bánh, mùi thơm tỏa ra ngào ngạt làm lòng anh man mác, hóa ra đây là cảm giác gia đình. Nhìn người con gái ngồi xe lăn, anh thấy tim mình đau đớn hơn bao giờ hết, sao cô lại ở nơi này 1 mình nuổi 2 đứa nhỏ trong điều kiện cơ thể như vậy?
- Niệm à mẹ nướng bánh cho 2 anh em mà con lại trốn dắt em ra mua kẹo hả?
- Con còn mang quàn về cho mẹ đây.
Cô hớn hở quay lại định hỏi quà gì thì nụ cười trên môi chợt tắt hẳn, là anh. Người cô ngóng trông 5 năm nay xuất hiện trên các mặt báo lại ở trong nhà cô bằng xương bằng thịt. Anh nhìn cô như muốn mắng mở mà cũng như muốn yêu thương:
- Em trốn kĩ lắm!
Nói rồi, anh quay sang cậu bé trai:
- Hôm nay con có thể cho bé Kỳ đi ngủ được k, ba cần nói chuyện với mẹ.
Cậu bé gật đầu, anh quay ra ngoài, rút điện thoại gọi cho Tần Minh bảo anh lập tức cho người bên khách sạn tới đón 2 đứa nhỏ về. Rút điều thuốc anh đứng ngoài của đợi người, cũng là để bình tâm lại, anh k muốn vừa vào đã đè nghiến cô ra mà ăn thịt.
5 phút sau đoàn xe tới đón 2 đứa nhở tới khách sạn. Cô vẫn ngồi đó, khuôn mặt trầm ngâm. Khi anh trở vào nhìn thấy cô vẫn cứ là k cầm lòng được:
- Nghiêm à! em...
K để cô nói tiếp, anh cúi xuống tay nâng mặt cô lên mà hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tong-xin-tha-cho-toi/973874/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.