Chương trước
Chương sau
Hai người làm tình rất nhiều lần nhưng đều là anh chủ động, lần đầu tiên thấy hành động này của cô khiến anh vừa bất ngờ vừa vui. Tuy là vụng về nhưng anh cảm thấy rất đáng yêu, cô quặp chân ngang hông anh, đôi môi mút lấy đầu lưỡi, anh đáp trả sự nồng nhiệt ấy cũng nhị nhàng. Dây áo ngủ tuột xuống để lộ đôi gò bồng nhấp nhô sau từng nhịp thở, anh đặt cô xuống giường, cởi phăng chiếc váy ngủ lộ ra cảnh xuân. Vừa định cởi cúc áo thì cô chủ động giơ tay giúp anh, vì sự lúng túng mà mấy chiếc cúc áo mãi mới được tháo ra. Anh sốt ruột giật phăng đi hàng cúc làm chúng rơi xuống đất kêu lộp bộp. 2 người hòa quyện với nhau làm môt, nụ hôn ướt át, anh tiến xuống hôn lấy cổ, mút lấy hạt châu khiến cô hưng phấn mà kêu lên tiếng.
Anh lần mò xuống hang tư mật, nhẹ nhàng cho 1 ngón tay vào, nước chảy trôi, tư mất được nới lỏng. Sau khi các bước dạo đầu cẩn thận anh mới cho ** *** của mình vào, cũng lâu rồi 2 người mới âu yếm nhau nên cô có chút không quen.
- Em thả lỏng tôi mới vào được, ngoan.
Sau khi cho vào lụt cán anh mới nhẹ nhàng di chuyển. Mạnh Kỳ cảm thấy anh làm rất chậm như sợ cô đau.
- Nhanh, nhanh lên chút cũng được. E ổn.
Cô đưa bàn tay lên vuốt má anh nhẹ nhàng nói, như được sự đồng ý và cổ vũ của cô, Tiêu Nghiêm được giải phóng. Động tác của anh mạnh dần ra vào nơi tư mật, tiếng va chạm và tiếng nước nhóp nhép. Người phụ nữ dưới thân anh là người mà anh yêu và sẽ yêu đến hết cuộc đời, anh hôn lên trán cô. Mạnh Kỳ đắm mình vào khoái cảm, cô cũng yêu người đàn ông này, yêu đến hết trái tim. Mọi hiểu lầm, tủi hờn, hòa cùng hạnh phúc.
Một lúc sau anh gồng mình gầm lên 1 tiếng rồi phóng tất cả tinh túy vào người cô, anh muốn cô mang thai con của mình.
- Em đừng uống thuốc tránh thai nữa.
- Nhưng nếu có con... anh...
- Tôi sẽ chẳng sao cả, tôi hạnh phúc vì có e và nếu có thêm con thì càng hạnh phúc hơn.
Nước mắt cô rơi vì sự hạnh phúc này, anh hôn lên những giọt nước mắt ấy. ** *** chưa rút ra khỏi người lại chướng lên, cô đỏ mặt dụi vào lồng ngực anh nũng nịu:
- Mới xong mà.
- Nhưng đấy là e xong chứ tôi chưa.
Nói rồi anh lật úp cô chống hai tay xuống giường, tiền vào từ phía sau. Nhát nhát ra vào lại có tiếng chát, a vỗ vào mông cô. Thi thoảng lại cúi xuống cắn vào gáy vào tai của Mạnh Kỳ, cô biết anh có sở thích kì lạ nên cũng dần quen với việc này.
Anh và cô hoan ái tới đêm muộn mới dừng lại, tắm cho cô xong anh đặt cô lên giường rồi xuống nhà lấy đồ ăn nhẹ. Cô tối nay chưa ăn gì đã bị anh quần chắc đói lắm, Tiêu Nghiêm nghĩ vậy.
- -------------------------
Sáng ngày hôm sau tỉnh dậy, cô thấy anh nằm cạnh mình, hàng mi cao vút, ngũ quan thanh thuần xinh đẹp, cô giơ tay muốn vuốt lên sống mũi cao thằng của anh thì nghe giọng vang lên:
- Mới sáng e đã muốn chiếm tiệm nghi của tôi rồi sao.
Anh dần mở mắt lười biếng nở nụ cười như trêu trọc cô, cô nghe thấy thì ngại ngùng dụi đầu vào vọm ngực săn chắc của anh.
Hôm nay, anh cùng vương tử sẽ chuẩn bị 1 số việc quan trọng nên cô ở nhà ngoan ngoãn làm bài tập, buồn buồn thì ngắm hoa hay gọi cho Thục Nhi nói chuyện.
- --------------------
Vương tử và anh trước mặt chỉ là kinh doanh vũ khí, anh có kế hoạch lấy cớ kho vũ khí lần trước bị phá hỏng, muốn sang đây để nói chuyện với Lạc Bố đòi bồi thường, sau đó tung tin ra ngoài là 2 bên không giải quyết ổn thỏa nên xay ra xung đột từ bỏ việc làm ăn với nhau.
Thừa tướng nhận được tin vương tử mất đi sự hậu thuẫn của gia tộc họ Tiêu thì rất vui mừng và tự tin vào việc đoạt ngôi. Hắn không ngờ tới Tiêu Nghiêm đã chuẩn bị hết, gom lực lượng và vũ khí chuẩn bị cho 1 cuộc đàn áp toàn diện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.