Buổi họp hội nghị lần này do có quá nhiều người tham gia nên đành phải đem phòng sinh hoạt lớn nhất lầu một đổi thanh phòng họp. Trình Phản theo sau Giang Tố Luật, mỗi lần hắn rũ mắt là có thể nhìn thấy đỉnh đầu người trước mặt, vài sợi tóc không thuận theo keo vuốt mà nhếch lên, Trình Phản thật sự nhịn không nổi nữa liền "Phụt" một tiếng.
Giang Tố Luật quay đầu hỏi hắn làm sao vậy, hắn nhanh chóng thu liễm khuôn mặt cười cợt của mình, ra vẻ nghiêm túc: "Không có gì đâu, ban nãy tôi hắt xì thôi."
Hắn cuối cùng vẫn chọn tới. Lời Trình Bác Thiệm nói giống như tiếng chuông cảnh báo không ngừng vang vọng trong đầu hắn. Trình cha đã ngoài 60, bởi vì lúc trẻ gánh vác xí nghiệp quá mức vất vả nên thân thể mấy năm nay vẫn luôn không tốt, đến thân mình còn lo chưa xong hơi đâu còn có thể lo cho bạn đời nữa. Cho dù hắn không vì chính mình, cũng phải suy xét cho Trình ba. Trình Phản còn nhớ rõ hồi nhỏ hai người bọn họ bon chen ở Hạ Thành, nhưng trong lòng Trình ba vẫn luôn muốn tới Thượng Thành sinh sống, bây giờ bọn họ đã thành công có chỗ đứng ở Thượng Thành chắc chắn ba hắn sẽ không bao giờ muốn quay về nơi ổ chuột đó nữa.
Ban đầu Trình Phản còn tưởng rằng nhiệm vụ lần này có chút khó khăn, tổng tài FTG cũng chẳng phải chức vụ mà một người bình thường có thể ngồi vào. Nhưng mà sau cuộc trò chuyện ban nãy, hình như vị Omega này lại thuần khiết hơn hắn nghĩ. Muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tong-tai/242762/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.