Trên tầng ba khách sạn Đức Thịnh, tường được sơn màu vàng, trang trí theo phong cách Châu Âu trung cổ, khiêm tốn xa hoa, nguy nga lộng lẫy. Nếu là cô gái bình thường nhất định sẽ chụp ảnh tự sướng, đăng lên vòng bạn bè để khoe khoang.
Tống Y thì khác. Cô yên lặng ngồi trên ghế, cúi đầu.
—— đếm tiền.
Lúc trước cô đã đếm qua một lần, nhưng Thời Ẩn Chi nói trong ví của anh có 19 tờ tiền đỏ.
Bất đắc dĩ, Tống Y đành phải đếm lại lần nữa.
Sau khi đếm lại, cô phát hiện ——
Hóa ra mình thật sự đếm nhầm.
" Vậy anh chuyển 100 tệ cho tôi đi!" Tống Y cầm 19 tờ tiền đập lên bàn, dáng vẻ ngang ngược y địa chủ.
Thời Ẩn Chi lấy điện thoại ra, trực tiếp chuyển tiền qua Wechat. Anh mỉm cười, thái độ ôn nhu như gió xuân, hỏi:
" Tiểu tổ tông, tôi cho em tiền rồi, vậy bây giờ có thể tính sổ được chưa? Chẳng hạn, đối tượng xem mắt vừa đi lúc nãy."
Đầu máy quẹt thẻ - Tống Y:... Chuyện này hình như có hơi lớn.
" Không cần nóng nảy, từ từ suy nghĩ. Tôi cả chiều nay đều rảnh."
Thời Ẩn Chi ung dung, thậm chí còn gọi phục vụ đến khui chai rượu vang.
Khớp xương rõ ràng bưng ly rượu thủy tinh, nhẹ nhàng đung đưa, rượu vang ở trong ly quay tròn. Xung quanh còn có tiếng đàn Cello du dương, nhìn ra cửa sổ là cảnh phồn hoa của thành phố N.
Tình huống này hình như có chút không đúng.
Cô rõ ràng là tới phá đám, sao giờ lại cảm thấy giống như tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-to-tong/174639/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.