"Bác sĩ, có phải rất nghiêm trọng hay không?"
Tống Y vẫn luôn để ý đến biểu cảm của bác sĩ, bỗng dưng thấy nét mặt anh ngưng lại, tim cô lại hoảng hốt đập nhanh hơn mấy lần.
Thời Ẩn Chi ngẩng đầu nhìn bệnh nhân trước mắt này một chút, dừng mấy giây, nói:
"Rất nghiêm trọng. Bệnh của cô là bệnh dịch hiện nay, diễn ra trên diện rộng. Loài người nghiên cứu mấy trăm năm cũng không có cách nào tiêu diệt tận gốc."
" Vậy phải làm sao bây giờ!!!"
Tống Y khóc càng thê thảm, ngay cả son môi cũng đã trôi. Cô biết mà, nhất định mình đã mắc bệnh nan y.
Từ trước đến nay đều là hồng nhan bạc mệnh, đời sau cô không muốn xinh đẹp như này nữa, hu hu hu.
Thời Ẩn Chi:.... Được rồi, khám bệnh trước đã.
" Có sợ lạnh hay không? Ra mồ hôi không?"
"Rất sợ lạnh nhưng không ra mồ hôi."
Tống Y rút ra một tờ khăn giấy, vụng về lau nước mũi, tiếp tục làm mỹ nhân rơi lệ. Cô đã bắt đầu lên kế hoạch đi đâu vào những ngày cuối cùng của cuộc đời, chết như thế nào mới đẹp.
"Bác sĩ, tôi còn có thể sống được bao nhiêu ngày?"
Thời Ẩn Chi nghe vậy bút trong tay ngừng một lát, ngẩng đầu lên nhìn Tống Y, không tiếp tục hỏi những cái khác, ví dụ như bài tiết, ăn uống, cảm xúc. Tống Y vẫn khóc không kiềm chế được.
" Đưa lưỡi ra tôi nhìn một chút."
Biện giải của Trung y cần nhìn trạng thái của lưỡi: màu sắc, độ dày, phẩm chất.... Những thứ này đều là điểm quan trọng để khám.
Le
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-to-tong/174630/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.