*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cách Chân Miễn Đường hai, ba trăm mét có một trung tâm thương mại. Bên trong có rất nhiều cửa hàng và nhà hàng.
Tống Y mặc dù đang tức Thời Ẩn Chi đánh đầu cô, nhưng không thể làm khó dễ cái bụng của mình được.
Người là sắt cơm là thép. Tống Y không ăn một bữa là hoảng luôn.
" Muốn ăn cái gì?"
Thời Ẩn Chi nói dẫn Tống Y đi ăn buffe, nhưng cuối cùng vẫn cho Tống Y chọn.
" Đi ăn thịt nướng! Tôi muốn ăn thịt nướng."
Cách đó không xa, Tống Y có thể ngửi thấy mùi thịt nướng bay trong không khí, rất thơm, khiến cô còn đói hơn.
" Nhưng mà lần này anh không phải trả tiền. Tôi trả, tôi mời anh."
" Làm sao đột nhiên lại muốn mời khách?"
Thời Ẩn Chi không nghĩ đến Tống Y lại đột nhiên nói như vậy. Chẳng lẽ lại phải tính toán chi li, hơn thua rõ ràng mới được?
Tống Y lắc lắc đầu, một bộ dạng muốn nói nhưng không thể nói, ánh mắt nhìn Thời Ẩn Chi tràn đầy đồng cảm.
" Anh đừng hỏi tôi. Chính là hôm nay tâm tình tốt, muốn mời anh ăn cơm."
Làm một tiên nữ nhỏ dịu dàng, Tống Y làm sao có thể làm khó Thời Ẩn Chi?
Buổi sáng cô ở phòng thuốc giúp việc, nghe thấy hai chú nói chuyện về tiền lương của mấy bác sĩ trong phòng khám ở Chân Miễn Đường.
Ngoại trừ đại sư Ngô Miễn Chân, phần lớn giáo sư Trung y trong đại học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-to-tong/1612358/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.