Món đồ này không lớn, Chu Dao một tay có thể cầm được.
Cô ấy cầm rất cẩn thận, nhìn ra được món đồ này rất quan trọng với cô.
Chu Dao đặt nó lên bàn, như có phép thuật giữ tay cô lại, Hạ Diệp và Đường Thiên Kiêu nhìn sang.
Một chiếc móc khóa bánh hamburger nhỏ có khóa kéo và một đồng xu niken cổ điển.
Đường Thiên Kiêu nghĩ một hồi lâu, chợt nhớ ra: “Đây là quà mà tớ và Diệp ca tặng lúc cậu chuyển trường phải không?”
Hạ Diệp sau khi được nhắc lại cô mới nhớ ra.
Móc chìa khóa là Đường Thiên Kiêu tặng, còn đồng xu là cô tặng.
Hai món đồ nhỏ này đều đã cũ rồi, nhưng không hề bẩn, được Chu Dao gìn giữ rất chu đáo.
Chu Dao gật đầu cười híp mắt: “Tớ còn nhớ lúc đó món đồ chơi giảm căng thẳng này rất thịnh hành, không thể mua được ở căn tin nhỏ của trường, Thiên Kiêu, lúc cậu tặng tớ, tớ thật sự rất vui…”
Vừa nói, cô vừa sờ vào đồng tiền xu Hạ Diệp tặng, lập tức đổi sang bầu không khí nhẹ nhàng tình cảm: “Đồng xu Diệp bảo tặng tuy chỉ là đồng năm xu, nhưng tớ vẫn luôn giữ nó!”
Trị giá năm xu?
Hạ Diệp nheo đôi lông mày thanh tú của mình.
Đồng tiền xu đó tuy chỉ trị giá năm xu, nhưng cô ấy không nhìn thấy phía trên khắc năm 1955 ư?
Đó là những đồng xu đầu tiên sau khi thành lập Trung Quốc Mới.
Giá trị hiện tại khoảng…
Đường Thiên Kiêu nghiêng đầu nhìn Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-to-tong-ha-pham/3316036/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.