Trong phòng thay đồ, Giang Mạn Mạn dùng sức muốn cái tay tránh thoát khỏi bị Hạ Thần nắm giữ, tin tức hàng tuần đều rơi trên mặt đất: “Nơi này là phòng thay đồ của tôi, anh ngay cả cửa cũng không gõ liền xông vào, anh bây giờ sao lại biến thành như vậy?!”
Hạ Thần cười lạnh một tiếng, buông lỏng cô ta ra: “Tôi thay đổi? Lúc chúng ta bên nhau, cô muốn cái gì tôi đều mua cho, sau này cô nói chia tay liền chia tay, ngay cả một câu giải thích đều không có, rốt cuộc là ai thay đổi?”
Giang Mạn Mạn rất ủy khuất mà sờ cổ tay: “Anh cho rằng tiền có thể mua được tất cả sao?”
Cô thanh cao mà liếc Hạ Thần, lộ ra vẻ mặt vô cùng khinh thường: “Tôi cảm thấy tam quan của chúng ta không hợp, anh quá vật chất rồi.”
Hạ Thần cũng rất vô tội rồi, anh yêu thương bạn gái, cho bạn gái mua đồ mà mình thích, đây chẳng nhẽ là sai sao?
Tựa như việc hắn cưng chiều em gái, trực tiếp đưa thẻ cho nàng.
Hạ Thần liếc mắt nhìn tin tức hàng tuần nhân vật làm mưa làm gió trong tài chính và kinh tế rơi ở mặt đất: “cảm thấy tôi vật chất, những đại lão bản này sẽ không vật chất?”
Giang Mạn Mạn đột nhiên bị vạch trần, sắc mặt phút chốc tức đến hồng: “Tôi chỉ là thích bọn họ dựa vào chính mình gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, tôi muốn học hỏi giống bọn họ, không được sao?”
Hai ngươi giằng co chưa xong, điện thoại trong túi Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-to-tong-ha-pham/2745865/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.