Hôm nay là chủ nhật, Giang Xuân chỉ kí xong phần hợp đồng kia liền rời công ty.
Nhà cũ Giang Gia.
Hôm nay Giang Hà rất nhàn hạ thoải mái, đang ở thư phòng luyện chữ, rất xa, xuyên qua cửa sổ có thể thấy được xe của tứ đệ chạy vào đây.
anh mỉm cười mà bấm số của tứ đệ.
Xe dừng ổn định, bên kia điện thoại kết nối.
Giang Hà: “Tứ đệ, anh nhớ thư pháp của đệ cũng không tồi, anh đang luyện, không bận thì, có muốn đến chỗ của anh không?”
Đầu dây bên kia điện thoại ngừng lại mấy giây, nam nhân mới trả lời: “được.”
**
Lúc Lưu Mạn Nghi bưng trà tiến vào, trên bàn phủ kín thư pháp nét mực chưa khô, trong không khí tràn đầy mùi mực.
Trong tay Giang Xuân cầm bút, Giang Hà ở đối diện anh, còn lại là Giang Vân Châu phụ trách mài mực.
Giang Xuân đứng ở chỗ ấy, thân hình cao ngất như cây tùng, anh hạ bút lưu loát, cũng không cần cân nhắc đắn đo, biểu tình nhẹ nhàng thanh thoát, dường như có chút hưởng thụ.
Giang Hà đối với thư pháp nghiên cứu một chút, ở Kinh Đô hội thư pháp cũng có quyền lợi, nhìn tứ đệ thuần túy nhàn hạ mà giải trí tác phẩm của mình, lại cảm thấy năng lực khống chế nét bút và kiểu chữ có kết cấu thật tốt, thật sự sánh ngang so với rất nhiều người nổi danh, phong cách này, thậm chí có thể trường phái riêng.
“Vân Châu, cùng tiểu thúc thúc của em mà học theo” không có đối lập sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-to-tong-ha-pham/2745855/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.