Thẩm Tỉnh ghé vào tai anh ta thì thầm mấy câu.
Đổng Mão rất đồng ý, vô tình phát ra tiếng “khúc khích”.
Thẩm Tỉnh ngây người: “Tiếng gì vậy? Sao giống tiếng gà gáy?”
Đổng Mão hiểu được ý đồ, liền nhếch căng môi, “anh mới gáy, cả nhà anh đều gáy!”
Giang Xuân không biết hai người họ đang nói về chuyện của anh ta trong phòng trà, tâm trí anh ta đang ở nơi khác, bởi vì “trời không có mắt” lại gửi tin nhắn cho anh ta.
Bây giờ nhìn thấy cái tên wechat này, không còn phản ứng như trước, thậm chí trong lòng có chút mong đợi.
Mong đợi nhận được tin nhắn từ “trời không có mắt”.
Trời không có mắt: “lần trước nói sẽ cùng đi ăn, chọn ngày chi bằng gặp ngày.”
Giang Xuân chỉ trả lời hai chữ: “được nhé.”
Nhìn ra được niềm vui hiếm thấy.
Trong lòng: “yes!”
Trời không có mắt: “vậy buổi tối sau khi tan học em tìm anh.”
Giang: “tan học đợi anh, anh đón em.”
Đây là kì nghỉ học dài thứ hai ở trường trung học số một Bắc Kinh, Hạ Diệp nhận được tin trả lời, nhớ ra rằng từ hôm nay cô ấy phải tự đi học buổi tối.
Trời không có mắt: “à, em 8h55 mới tan học, được chứ?”
Đầu bên kia trả lời trong vài giây với ba chữ: “anh biết rồi.”
Hạ Diệp ngây người, anh ấy biết?
Bên kia cũng nhận ra có gì đó không ổn, rất nhanh thu hồi lại tin nhắn.
Giang: “được.”
Hạ Diệp khóe miệng động đậy.
Con người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-to-tong-ha-pham/2745850/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.