"Sao lại thế này? Cậu Cả của tôi ơi, cậu có biết hôm nay tôi bận rộn như thế nào không? Cậu đánh Hứa Địa thật à?"
Người đàn ông trẻ tuổi dựa đầu vào cửa kính xe, nghe giọng nói đầy tức giận của người đại diện trong điện thoại di động, tay anh hơi khựng lại, ghét bỏ mà đưa di động ra xa chút.
"Anh ta muốn ăn đấm." Giọng nói lười biếng, ẩn chứa hai phần không kiên nhẫn giống một con mèo lớn bị quấy rầy giấc ngủ ngon.
An Nhạc đang lái xe phía trước không nhịn được rùng mình, đã có thể tưởng tượng ra bộ dạng tức giận của người đại diện đầu bên kia.
Quả nhiên, một giây sau, tiếng gầm gừ của Triệu Tiền Tôn vang lên:"Kỷ Trạch! Hôm nay cậu không giải thích rõ ràng cho tôi thì ngày mai tự mình đi mà giải thích với cánh truyền thông!"
...
"Anh vẫn ổn chứ, anh Kỷ?" An Nhạc có chút lo lắng đỡ Kỷ Trạch vào cửa.
Kỷ Trạch mới uống vài ly rượu ở tiệc đóng máy, da anh trắng, lại là thể chất uống rượu sẽ đỏ bừng mặt, bộ dạng lúc này trông rất đáng sợ.
Kỷ Trạch xua xua tay, anh chỉ trông mặt thì như rất say, nhưng thật ra rất tỉnh táo.
Đuổi An Nhạc quay về, anh nằm vật người lên sô pha. Chuẩn bị nghỉ ngơi một lát.
Điện thoại lại vang lên.
Vốn Kỷ Trạch đang nằm thoải mái dễ chịu, cảm xúc dần thả lỏng, nháy mắt nhìn thấy tên người gọi, nhanh chóng tiến vào trạng thái xù lông: "Bố?"
Giọng điệu đầu bên kia vẫn lạnh lùng như cũ, Kỷ Trạch nghe giọng nói là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-to-tong-dinh-luu-den-tu-dai-duong/947214/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.