Này? 
Này? 
Này này này? 
Hổ Tử trợn trừng hai mắt hổ. 
Sao cô chủ lại buông tay? 
Không có Tô Tô bảo vệ, Hổ Tử liền lập tức ỉu xìu. 
Hết nhìn Tô Tô lại nhìn Tần Dư Trạch. 
Tần Dư Trạch cười gian: "Nhóc con! Cô chủ của mày cũng thấy là mày sai! Bây giờ xem mày làm thế nào!" 
Tần Dư Trạch từng bước lại gần, Hổ Tử rùng mình hổ. 
Ngay lúc Tần Dư Trạch cho rằng sắp bắt được Hổ Tử, nó đã lao vút ra ngoài cửa. 
Thấy Hổ Tử sợ tội bỏ chạy, Tô Tô liền đuổi theo. 
"Này! Hai đứa chúng mày!" 
Nhìn thấy một người một hổ chạy ra ngoài. 
Tần Dư Trạch sau khi thoáng sững sờ cũng vội vàng đuổi theo. 
Con ranh con này! Hắn còn chưa đánh đã chạy mất rồi! 
Đuổi đến trong sân thì thấy Tô Tô đang ở trước cổng sắt nhảy lên bấm nút mở cổng. 
Nhóc con mặc dù lùn, nhưng nhảy còn rất cao, thế nhưng lại đủ với đến nút bấm! 
Không đợi Tần Dư Trạch phản ứng lại, Tô Tô thoáng cái đã chạy ra ngoài! 
"Vãi!" 
Nếu nói vừa nãy hắn vội vàng đuổi ra ngoài chỉ là vì tìm con súc vật đó để trả thù. Vậy thì bây giờ hắn phải nhanh chóng đuổi theo để mang Tô Tô về! 
Bây giờ ông bà nội không ở trong phòng khách. Nếu như để con nhóc này chạy mất hút, vậy hắn thật sự là có một trăm cái đầu cũng không đủ để cho ông bà nội hắn cạo! 
Tần Dư Trạch dùng tốc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-to-tong-day-cac-nguoi-lam-nguoi/2888889/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.