"Hơn nữa là bà nội bảo em ấy lên gọi em dậy, còn không dậy nữa là em sắp muộn học rồi đấy!" Tần Dư Hoài giải thích. 
"Đi muộn thì đi muộn, dù sao em học cũng không vào. Trong nhà có hai học bá như anh và anh hai là đủ rồi, không cần thiết cả ba người đều phải học thành con mọt sách." Tần Dư Trạch không sao cả nói thầm. 
Tần Dư Trạch vừa nói thầm vừa nhìn Tô Tô. 
Ngón tay trắng của Tô Tô vẫn còn đang cầm sợi lông chân đó của hắn... 
Đôi mắt tròn xoe nhìn có vẻ rất chăm chú. 
Nếu không phải thứ em ấy đang nhìn là lông chân của hắn thì hắn cũng phải tò mò theo. 
"Bọn anh thế nào thì cũng đâu liên quan đến em, cuộc đời của em là do em tự mình làm chủ. Học hành đàng hoàng là trách nhiệm của em với bản thân mình, không phải với chúng ta." Tần Dư Hoài dạy bảo. 
"Anh cả, anh mặc kệ em. Anh cũng không còn trẻ nữa, nên tìm bạn gái đi. Anh lớn như vậy rồi còn không yêu đương, ba mẹ cũng sốt ruột." 
Tần Dư Trạch phản dame. 
Mỗi lần Tần Dư Hoài nói với hắn về vấn đề học tập, hắn liền lanh trí dùng vấn đề yêu đương kết hôn để chặn miệng Tần Dư Hoài. 
Là người lớn tuổi nhất trong thế hệ này của nhà bọn họ, chuyện Tần Dư Hoài không yêu đương đã thành tâm bệnh của người lớn trong nhà. 
"Em đừng có đánh trống lảng." 
"Em không có, anh nói xem ba mẹ mong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-to-tong-day-cac-nguoi-lam-nguoi/2888860/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.