Tô Vãn Khanh ở cổng trường cầm điện thoai liên lạc với người nhà.
Mẹ cô nói sẽ cho người đến đón cô, để cô không cần cùng Ôn Thời Triệt cùng về nha, chỉ cần đợi ở cửa.
Cô đứng ở cổng trường, có ít người, lắc chân, cúi đầu, đột nhiên đập vào mắt là đôi giày.
Cô ngẩng đầu lên, hóa ra là anh trai sinh đôi của cô: "Sao hôm nay anh lại ở đây, có thời gian như vậy?"
Tô Dư Mạc xoa xoa tóc cô, Tô Dư Mạc 16 tuổi đã cao 1m78, vừa vặn nhìn xuống em gái mình, trên mặt xuất hiện nụ cười hiếm có: "Xem em có sống tốt không."
Trong miệng anh trai minh không có bất kỳ lời nói nào dễ nghe, cô đi một vòng về phía anh: "Không phải rất tót sao, không mất miếng thịt, các anh liền an tâm rồi."
To Dư Mạc đói vơi em gái minh lắc đầu, cô không có biện pháp nào, vừa định mở miệng.
" Đây là ai a, bạn trai đến tận trường đón, thật là không biết xấu hổ."
Lâm Thanh Tư vừa ra khỏi cổng trường đã nhìn thấy Tô Vãn Khanh đứng cùng với nam sinh xuất chúng.
Gương mặt cao ngạo, đôi mắt trong trẻo lạnh lẽo, khí tức toàn thần cao thân làm cho người ta có chút sợ hãi.
Hơn nữa mái tóc đen, phản chiếu ánh nắng mặt trời, mai tóc hơi lóe lên ánh vàng.
Thật sự là cho người ta ghen tị, bộ dạng của Tô Dư Mạc ở Bắc Thành tì không ra mấy người.
Ngoại trừ Cố Trì có thể so sánh thì có vẻ như không có ai.
Tô Vãn Khanh nhìn thấy bộ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-to-tong-cua-anh/857026/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.