Cả đêm mệt mỏi, Kiều An Hạ nằm trong lòng ngực Mạc Thiên, cả hai ngủ đến trưa hôm sau.
Khi tỉnh lại, ngoài cửa ánh nắng đã trải dài, ở cửa ra vào đã nghe giọng Lương Ân gào thét.
“Có ai trong đó không? Các người lẻn đi chơi bỏ lại tôi sao?”
Mạc Thiên nhíu mày, cúi đầu hôn lên trán Kiều An Hạ: “Anh sẽ đánh chết cậu ta.”
Kiều An Hạ vội vàng ôm lấy anh: “Đừng như vậy, đã hơn mười giờ rồi, nên dậy thôi.”
Vội vàng đứng dậy đi vào nhà tắm, lúc thay quần áo, Kiều An Hạ cảm thấy bụng có chút đau, nhìn vết hôn trên cổ, hai má cô đỏ bừng.
Xem ra sau này cần phải kiềm chế hơn một chút.
Lúc ra khỏi nhà tắm, Lương Ân thấy Kiều An Hạ vội nói: “Chị dâu, em còn muốn ăn món ăn của chị.”
“Vậy một chút tôi lại nấu nhé.”
“Không cho.” - Mạc Thiên nói: “Muốn ăn thì ra ngoài gọi món.”
“Hừ…” - Lương Ân gào lên: “Có vợ liền quên mất anh em.”
Mạc Thiên trừng mắt hắn: “Nói cái gì?”
“Không có.” - Lương Ân nao núng, hắn không còn lựa chọn nào khác, ai bảo đại ca đã cứu hắn, ân tình này đều phải mang cả đời.
Lương Ân nhàn nhã cầm một quả táo lên cắn một cái, miệng lớn không thể ngậm được lâu lại lên tiếng.
“Lục Vi đã xuất viện sáng nay, xem ra tinh thần không tệ, hai người đừng lo lắng.”
Thật sự không còn chuyện gì để nói sao? Mạc Thiên liền nắm lấy cổ áo hắn lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan/3342964/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.