Sáng hôm sau, dì Trương đến nơi liền nhìn thấy Kiều An Hạ ngồi dưới sàn, tựa vào ghế sô pha, trên người vẫn mặc bộ trang phục đêm qua đã bị làm khô, đồ ăn trên bàn cũng được dọn sạch.
“Tiểu thư, cô không sao chứ?”
Kiều An Hạ lắc đầu, hoảng hốt nhìn sắc trời bên ngoài đã sáng trưng.
“Mạc Thiên trở về sao?”
Dì Trương lắc đầu: “Nếu Mạc thiếu đi nước Mỹ, có lẽ sẽ không về sớm như vậy được.”
Đúng rồi, cô thật ngốc.
Cô nhanh chóng đứng dậy nói: “Tôi đi làm.”
Mặc cho dì Trương khuyên nhủ, Kiều An Hạ có chút choáng váng đi đến công ty.
Lúc đang ngồi ở phòng làm việc, Cố Dực mang một văn kiện đi tới.
“Thiết kế của cô tôi đã xem qua rồi, không có vấn đề gì, cứ theo kế hoạch này mà làm việc.”
“Vâng.” - Kiều An Hạ gật đầu, sau đó đứng lên: “Tôi đi đến công trình, có mấy một số chi tiết tôi phải đi khảo sát.”
“Gấp như vậy, tôi nhìn sắc mặt cô không được tốt.” - Cố Dực cau mày: “Là Mạc Thiên ức hiếp cô à?”
Kiều An Hạ chỉ cười nhẹ lắc đầu: “Không có đâu.”
“Vậy thì tốt, tình cờ tôi cũng muốn đến công trình, đi cùng nhé.”
Đi tới công trình, Kiều An Hạ bắt đi lên tầng cao để xem lại thiết kế
Nhìn thiết kế phong cách rừng trúc, cô đột nhiên nhớ đến Mạc Thiên, gương mặt ôn nhu của anh, gương mặt tức giận của anh khiến tâm trí cô rối loạn.
Cô nhắm mắt lại hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan/3331314/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.